7 tháng 4, 2014

Khi Người Ấy Làm Thơ

Khi người ấy làm thơ
Có bâng quơ nghĩ rằng
Lời thơ gần gũi lạ
Người đọc dạ ngẩn ngơ

Bài thơ đẹp như mơ
Xanh lơ mầu da trời
Từng lời như gió lộng
Rung động cả hồn thơ

Dòng chữ khép đường tơ
Khói mơ quyện bóng hình
Một mình đêm ngồi đọc
Trằn trọc nghĩ vu vơ

Đôi lúc thật đơn sơ
Ý thơ rất đậm đà
Đôi khi là bóng nguyệt
Nồng nhiệt cạnh trăng mơ

Đời ngỡ đã xác xơ
Chơ vơ một góc sầu
Ngờ đâu lầu rộn rã
Đời đã có ước mơ

Thế là chú nai tơ
Nhởn nhơ nhìn nắng vàng
Rộn ràng bên dòng suối
Đắm đuối bầu trời mơ

Chiều xuống nghĩ vu vơ
Về đêm ngơ ngẩn tìm
Bài thơ êm đềm đó
Nhờ gió gởi người thơ

Khi người ấy làm thơ
Là hơ ấm cuộc đời
Một thời tim lạnh nhạt
Nay dạt dào tình thơ

Đỗ Hữu Tài

22.07.2013


4 tháng 4, 2014

Gã Cùng Nắng Xuân

Gã ra nắng một mình ngồi hong nắng
Trước sân nhà vẫn vắng vẻ mông mênh
Nắng lênh đênh mới biết chưa mùa hè
Nên có lẽ bạn bè còn lo lạnh

Trời hiu quạnh hay lòng người hiu quạnh
Gã âm thầm ngồi cạnh vách tường xưa
Gió đong đưa hàng cây đứng bên đường
Nhưng chiếc bóng trên tường không di động

Gã mơ mộng thường thả hồn mơ mộng
Mơ mỗi ngày vang vọng tiếng cười vui
Người tới lui mang đến cuộc tình người
Và đâu đó có ai cười nhìn gã

Đời buồn bã đất trời cũng buồn bã
Xuân chưa tàn nên gã vui với xuân
Lòng bâng khuâng đón gió nghe mát lòng
Mà sao cảnh chim lồng còn trăn trở

Nắng rạng rỡ đàn chim đùa mừng rỡ
Gã mơ hồ chưa gỡ được đường tơ
Nên bài thơ vương vấn một điều gì
Hay thơ chỉ thầm thì cùng với gã ?

Đỗ Hữu Tài
06.04.2011


Thơ Bạn, Cảm Nhận Riêng Tôi

(Từ Bài Thơ Tôi của Đỗ Hữu Tài)

Hôm nay tôi lỡ trượt chân
Lăn gọn xuống vũng.... toàn thân ướt nhừ
Vũng này, là vũng lời thư
Nhớ nhung, hờn dỗi, thực ,hư trộn hòa.

Ngó ngang, nhìn lại, nhìn ra
Thơ thấm tim nhỏ, muốn xa chẳng đành
Chân còn muốn bước xung quanh
Từng bài, từng ý như tranh vẽ đời.

Mỗi câu, gọn lối rạng ngời
Như nam châm hút tôi rồi bạn ơi !
Xin thề , không chỉ riêng tôi
Ai vào ắt sẽ dính đôi chân liền !

Không biết chủ nhân có phiền ?
Khi  Tôi  để lại vết" tiên" trong nhà
Chủ nhân ơi  ! chớ có la !
Chỉ mê thơ bạn , đâm ra ngồi lỳ.

Ai bảo thơ bạn lâm ly
Nhiều lúc , rập rình, nói lẹ tiếng yêu
Cho lòng viễn khách liêu xiêu
Nghe lá lách cách , tưởng ... người yêu ngỏ lời.

Mới thì thấy rối tả tơi
Nhưng rồi hạnh phúc, muôn nơi quanh mình.
Nhân đây tôi nhẹ nghiêng mình
Nghiêng nón chào bạn chúng mình làm quen.

Bé Lười
26.05.2011

2 tháng 4, 2014

Hỏi Lòng

Yêu chưa mà nghĩ đến người
Chưa yêu sao nhớ tiếng cười của ai
Như là chim hót bên tai
Như là giọng hát liêu trai ngọt ngào
Yêu chưa bịn rịn câu chào
Chưa yêu sao buộc tình vào con tim
Như là trăng sáng về đêm
Như là bóng nguyệt nằm im trong lòng
Yêu chưa nhìn giọt nắng hồng
Chưa yêu hồn lại bềnh bồng theo mưa
Như là mới gặp buổi trưa
Như là đêm xuống say sưa mơ màng
Yêu chưa sao nhớ nhẹ nhàng
Chưa yêu mà thấy bóng nàng đâu đây
Như là gió rủ đường mây
Như là lá ngủ trên cây giữa trời
Yêu chưa lòng biết yêu đời
Chưa yêu mà muốn nghe lời thiết tha
Như là nhơ nhớ người ta
Như là tơ tưởng xa xa bóng hình
Yêu chưa ngơ ngẩn một mình
Chưa yêu mà viết thơ tình tặng ai
Như là sương ủ cành mai
Như là hơi thở chia hai lạ lùng
Yêu chưa lòng vẫn ngượng ngùng
Hay là người ấy thẹn thùng chưa yêu ?

Đỗ Hữu Tài
29.10.2013


Hạnh Phúc Đời Tôi

Đời tôi hạnh phúc nhất đời
Vì từ sâu thẳm có lời thân thương
Nhẹ nhàng như những giọt sương
Vững vàng như núi làm vương vấn lòng
Như mây theo gió bềnh bồng
Như con chim hót bên dòng suối mơ
Tình người êm ả như thơ
Tình tôi thôi hết ngẩn ngơ một mình

Đời tôi có những chân tình
Như vầng trăng sáng luôn nhìn bóng tôi
Long lanh giọt nắng tinh khôi
Dạt dào sóng vỗ thuyền trôi vào bờ
Gió lung lay mãi ngọn cờ
Tôi đây vì bạn từng giờ sống vui
Nửa đời kia chẳng buông xuôi
Nửa đời này sẽ tới lui góc trời

Đời tôi hạnh phúc nhất đời
Có tình thi hữu gọi mời khắp nơi
Mỗi ngày bày vẽ cuộc chơi
Thả hồn thơ hoạ à ơi nồng nàn
Thơ tôi đề ý nhẹ nhàng
Bạn hân hoan viết lẹ làng lời hay
Thơ tôi lắm lúc cuồng quay
Bạn thường góp ý thơ say tuyệt vời

Đời tôi hạnh phúc nhất đời
Có người tri kỷ đọc lời thơ tôi

Đỗ Hữu Tài
17.03.2011

30 tháng 3, 2014

Níu Lại Thời Gian

“Nhớ thì xa … buồn ở rất gần ta
Quên vẫn nhớ, gạt buồn ra lại tiếc!” *


Thuở hoa niên mộng đời màu xanh biếc
Một trời mơ và một cánh đồng thơ
Hái trăng sao, thêu hoa bướm, đợi chờ
Nghe chim hót líu lo đường quê nhỏ

Nắng chiều buông, vài sợi còn vương cỏ
Tuổi mây hồng cánh gió cuốn lang thang
Để hoa trăng buồn bã đến thu tàn
Ngăn thơ anh, có võ vàng thương nhớ?

Lưu bút xưa ép cánh hoa  phượng đỏ
Tên bướm hoa nét chữ tím đầu trang
Mực mờ loang theo ngày tháng hạ tàn
Hương tóc xanh, nay vẫn còn phảng phất

Cánh gió xa, thời gian làm tất bật
Ngược biển đời … ru giấc mộng phù vân
Giòng trầm luân cuốn hoa tím bâng khuâng
Buồn ngược xuôi dần tàn trên sông nước

Thời gian ơi, xin hãy dừng chậm bước!
Cho lá cành không ướt đẩm thu sương
Ngọn gió đông ngưng lay tuyết trắng buồn
Nắng xuân hồng ấm hồn Yên Dạ Thảo

Yên Dạ Thảo


*Trích thơ “Theo Tiếnng Thời Gian” từ thi sĩ Phong Tâm


Còn Mãi Thời Gian

(Từ Níu Lại Thời Gian của YDT)

Ôi ! thương quá , tóc dài , đôi mắt biếc
Bàn tay ngà cầm chiếc nón bài thơ
Nhìn ngẫn ngơ trong bụng bảo sẽ chờ
Nghe chim hót tình cờ hay cô nhỏ ?

Đôi chân sáo tung tăng trên sân cỏ
Bước nhẹ nhàng cùng ngọn gió thênh thang
Tên loài hoa như ấp ủ không tàn
Trong cánh mộng dịu dàng nâng niu nhớ

Ngày mùa hạ , áo vàng bên phượng đỏ
Nghe gió đùa tên nhỏ ép từng trang
Lúc miên man khi nắng nhạt chiều tàn
Ghi lưu bút mơ màng còn phảng phất

Đời phong vũ tháng ngày qua tất bật
Gác một thời lật đật bến phù vân
Lòng lâng lâng chạnh xót thoáng bâng khuâng
Thuyền ai đó có xuôi về con nước ?

Mùa hạ ơi ! đón bàn chân người bước
Cho phượng hồng mang ước vọng hơi sương
Thấm tình thương những lúc cánh hoa buồn
Nắng rộn rả ấm lòng Yên Dạ Thảo

Đỗ Hữu Tài



28 tháng 3, 2014

Em Đã Đứng Ngoài Khung Cửa Nhìn Anh

Sao em không nhận hoa hồng
Để tôi canh cánh phập phồng lo âu
Một mình hỏi giữa đêm thâu
Tình nhân em hỡi bao lâu mới về
Gió đông từng đợt ê chề
Chân buồn tôi bước nặng nề chờ em
Đêm này lại thức trắng đêm
Tình nhân không đến sầu thêm hoa hồng
” **
 
Em đã đứng phía ngoài cánh cửa -nhìn anh
Và những nhành hoa hồng đầy gai thắm đỏ
Buốt lạnh lòng em nhớ người xưa đó
Nên chôn chân chẳng gõ nỗi cửa thiên đường.
 
Một mình anh, một mình em, với đoạn yêu thương
Mình đã biết đâu thể đưa nhau đi hết đường hạnh phúc
Lễ tình nhân buồn mình em ngã gục
Bên thềm xưa ru khúc lòng mình.
 
Xin lỗi anh, dẫu biết chẳng tội tình
Vì con tim vẫn đồng hành cùng lý trí
Còn tính toan đua nhau trong suy nghĩ
Thì em xin gói trọn lại hồn mình.
 
Ai làm em lỡ buổi hẹn nhân tình?

Băng Nguyệt

** Trích thơ Đỗ Hữu Tài


              *****

Ai làm ta lỡ buổi hẹn nhân tình?
Khi cánh cửa em lạnh lùng khép cửa
Tôi âm thầm nghe tàn bao hương lửa
Đón gió đông rét mướt con tim mình
 
Tình nhân hỡi ! có còn gì nhung nhớ
Hay là em đã có cớ phụ tình
Tôi khao khát em nhìn ngoài song cửa
Chỉ một lần..lần nữa rồi xa nhau

Đỗ Hữu Tài


27 tháng 3, 2014

Nhốt Em Một Đời

Tôi sẽ nhốt em vào khung trời nhỏ
Trong tim hồng dòng máu đỏ còn rơi
Ở nơi đó em ơi là hoa cỏ
Là sao trời sáng tỏ giữa trùng khơi

Tôi sẽ nhốt em vào bên bến mộng
Trong bài thơ cô đọng một bóng hình
Ở nơi đó chúng mình tìm khát vọng
Nghe con tim rung động tiếng tỏ tình

Tôi sẽ nhốt em vào miền ngây dại
Trong gió ngàn mềm mại đưa mây bay
Ở nơi đó tình say không ngần ngại
Uống môi mềm khép lại hai vòng tay

Tôi sẽ nhốt em vào riêng một góc
Trong bình yên không tiếng khóc ngỡ ngàng
Ở nơi đó nắng vàng ươm suối tóc
Ta dìu nhau trên con dốc dịu dàng

Tôi sẽ nhốt em vào nơi quyến rũ
Trong mối tình ấp ủ giữa tim em
Ở nơi đó mưa đêm cùng gió lũ
Rơi nhẹ nhàng vừa đủ đắp tình êm

Tôi sẽ nhốt em vào cung hoa gấm
Em và tôi cùng tắm nắng mặt trời
Ở nơi đó có lời ru nồng ấm
Tôi và em cùng ngắm trăng suốt đời

Đỗ Hữu Tài
10.03.2011