Chiều qua lặng lẽ ra ngoài ngõ
Đứng trên bải cỏ đợi người ta
Nắng rơi phai nhạt màu rạng đỏ
Mà sao cô nhỏ vẫn chưa về
Không thấy áo vàng màu hoa cúc
Ngẩn ngơ hun hút con đường dài
Đêm về làn gió khua cành trúc
Tim buồn rót khúc nhạc tương tư
Biết ai có hiểu lòng cô độc
Một mình trằn trọc suốt canh thâu
Bóng tối dường như đang mời mọc
Thướt tha dáng ngọc hái trái sầu
Sáng mai thức dậy nhìn đường vắng
Sương khuya chìm lắng giữa bầu trời
Không biết bên kia người tóc ngắn
Có cùng tìm nắng buổi sáng mai
Khoảng cách hai nhà chung một lối
Ngượng ngùng muốn nói chẳng thành câu
Đành thôi lên tiếng càng thêm rối
Âm thầm giữ mãi mối tình riêng
Chiều nay ra ngõ đứng trông ngóng
Người ơi , mau chóng về đi người
Cho nắng không phai một chiếc bóng
Chờ chiếc áo vàng đứng ngóng trông
Đỗ Hữu Tài
28/04/2015