Mừng ngày Chúa Phục Sinh
Thế giới vui rộn ràng
Có được ơn cứu chuộc
Mọi người cùng tôn vinh
Chúa đã chịu đóng đinh
Mão gai đổ máu đào
Giang tay trên Thập Tự
Vì đời Chúa hy sinh
Để mừng lễ Phục Sinh
Ta bỏ hết hận thù
Gần nhau tình thương mến
Cùng nhau giữ đức tin
Ngợi ca Mẹ Đồng Trinh
33 năm âm thầm
Một ngày trời giông bão
Nhìn con mình uy linh
Chúng ta cùng đọc kinh
Sốt sắng lời Kính Mừng
Tay lân xâu chuổi hạt
Trong lòng sáng tâm linh
Để mừng Chúa Phục Sinh
Đừng lo sống mơ hồ
Đừng đi trong tăm tối
Cầu Chúa ban bình minh
Thành tâm ta cầu xin
Thế giới được hòa bình
Mọi người đều no ấm
Thoát khỏi cảnh điêu linh
Tôi mừng lễ Phục Sinh
Không buông xuôi , muộn phiền
Không đầu hàng hoàn cảnh
Có Chúa lòng tự tin
Đỗ Hữu Tài
05/03/2015
3 tháng 4, 2015
1 tháng 4, 2015
Lạc Bến
Ánh Nguyệt
Sương khuya giăng kín bốn bề
Gió đưa ánh nguyệt trôi về nơi đâu
Chập chùng bóng tối chìm sâu
Lao xao cành lá từ lâu đợi chờ
Đêm đen cảnh vật mịt mờ
Cỏ hoa bám đất lặng lờ ngủ say
Sương mù nhỏ giọt trên cây
Lững lơ mấy cụm mây bay nhẹ nhàng
Tìm đâu ánh nguyệt dịu dàng
Cho đêm quyến rủ mộng vàng đam mê
Cho màn sương mỏng ngô nghê
Nghe lời của gió tỉ tê tỏ tình
Lao xao lá cũng lặng nhìn
Cỏ hoa thức giấc trở mình nằm nghe
Nhưng bầu trời vẫn vắng hoe
Sương rơi không đủ để che giọt sầu
Trăng chưa treo góc mái lầu
Ai rung từng tiếng đàn bầu thở than
Thả hồn vào cõi mênh mang
Tâm tư chùng xuống miên man nỗi lòng
Tim nghe nỗi nhớ chất chồng
Đàn rung lạc nhịp bềnh bồng đêm sâu
Mây trời trôi suốt canh thâu
Gió đưa ánh nguyệt bao lâu mới về ....?
Đỗ Hữu Tài
15 /01/2015
****
Lạc Bến
(Từ bài thơ Ánh Nguyệt của Đỗ Hữu Tài)
Sông thương gió lộng tư bề
Đẩy đưa hoa tím lạc về chốn đâu
Thuyền ai lướt sóng đêm sâu
Tìm bờ bến cũ đã lâu hẹn chờ
Đường quê sương khói lam mờ
Thâu canh một ánh trăng lờ lửng say
Xôn xao cành lá cỏ cây
Có con đom đóm vờn bay nhịp nhàng
Gió xuân dịu dịu dàng dàng
Ru mây và đóa hoa vàng ngủ mê
Đưa hồn vào mộng ngô nghê
Chìm say, quên lãng tái tê cõi tình!
Mặt trời dần khuất tầm nhìn
Chiều tàn, ta với bóng mình lắng nghe
Lá rơi nhè nhẹ sau hè
Bâng khuâng sợi nắng nghiêng che phím sầu
Mưa sương giăng kín nguyệt lầu
Tiếng đàn xa vắng trút bầu oán than
Tình ơi, sao mãi mang mang
Để buồn vương vấn lòng man mác lòng
Bao thu lá rụng phủ chồng
Vẫn còn trong cõi mơ bồng giấc sâu
Mây trôi bảng lảng đêm thâu
Thuyền trăng lạc bến từ lâu chưa về!
Yên Dạ Thảo
23/03/2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)