Khi người ấy làm thơ
Có bâng quơ nghĩ rằng
Lời thơ gần gũi lạ
Người đọc dạ ngẩn ngơ
Bài thơ đẹp như mơ
Xanh lơ mầu da trời
Từng lời như gió lộng
Rung động cả hồn thơ
Dòng chữ khép đường tơ
Khói mơ quyện bóng hình
Một mình đêm ngồi đọc
Trằn trọc nghĩ vu vơ
Đôi lúc thật đơn sơ
Ý thơ rất đậm đà
Đôi khi là bóng nguyệt
Nồng nhiệt cạnh trăng mơ
Đời ngỡ đã xác xơ
Chơ vơ một góc sầu
Ngờ đâu lầu rộn rã
Đời đã có ước mơ
Thế là chú nai tơ
Nhởn nhơ nhìn nắng vàng
Rộn ràng bên dòng suối
Đắm đuối bầu trời mơ
Chiều xuống nghĩ vu vơ
Về đêm ngơ ngẩn tìm
Bài thơ êm đềm đó
Nhờ gió gởi người thơ
Khi người ấy làm thơ
Là hơ ấm cuộc đời
Một thời tim lạnh nhạt
Nay dạt dào tình thơ
Đỗ Hữu Tài
22.07.2013