15 tháng 2, 2014
Sợi Tóc Mây
Sợi tóc mây rơi vào trang thơ cũ
Tự bao mùa cây lá rũ tàn phai
Ngọn thu phong lặng trôi cuốn tháng ngày
Tóc vẫn xanh giữa thơ sầu mộng úa
Gió đông thưa nhẹ len qua khe cửa
Chở hương tình từ một thuở chung mơ
Chở nhớ thương từ xa cách đôi bờ
Chở trăng xưa đêm về soi lối mộng
Bên song cửa canh dài ta với bóng
Trầm tâm tư, mặc tưởng giấc mơ xưa
Trời lạnh đông thưa vắng giọt thu mưa
Từng giọt nhớ rơi vào miền ký ức
Lần tay lên trang thơ nhòa màu mực
Tìm dư hương, nét chữ lời yêu thương
Tình còn vương giấy đã nhuộm màu buồn
Sợi tóc mây vẫn xanh màu kỷ niệm!
Yên Dạ Thảo
08.12.2012
Trong Buồng Tim Kỷ Niệm
(Từ bài thơ Sợi Tóc Mây của Yên Dạ Thảo)
Xin em giữ những bài thơ tuy cũ
Màu mực mờ tình ấp ủ chưa phai
Là lòng ai gói ghém đếm từng ngày
Như sợi tóc mây dài không tàn úa
Hãy để gió lùa tóc mây qua cửa
Cho nắng hồng nung lửa một giấc mơ
Nghiêng bài thơ nghe sóng vỗ ven bờ
Nhìn dáng nguyệt ta chờ chung lối mộng
Thơ là tiếng từ tâm ru chiếc bóng
Trái tim chờ nghe ngóng giọng hát xưa
Gió đong đưa mùa thương nhớ quay về
Đông nhuốm lạnh cận kề chung ký ức
Trên trang giấy còn tinh nguyên màu mực
Tình vẫn đầy như rực cháy lời thương
Em soi gương che sợi tóc mây buồn
Ta gọi nhớ trong buồng tim kỷ niệm.
Đỗ Hữu Tài
Xin em giữ những bài thơ tuy cũ
Màu mực mờ tình ấp ủ chưa phai
Là lòng ai gói ghém đếm từng ngày
Như sợi tóc mây dài không tàn úa
Hãy để gió lùa tóc mây qua cửa
Cho nắng hồng nung lửa một giấc mơ
Nghiêng bài thơ nghe sóng vỗ ven bờ
Nhìn dáng nguyệt ta chờ chung lối mộng
Thơ là tiếng từ tâm ru chiếc bóng
Trái tim chờ nghe ngóng giọng hát xưa
Gió đong đưa mùa thương nhớ quay về
Đông nhuốm lạnh cận kề chung ký ức
Trên trang giấy còn tinh nguyên màu mực
Tình vẫn đầy như rực cháy lời thương
Em soi gương che sợi tóc mây buồn
Ta gọi nhớ trong buồng tim kỷ niệm.
Đỗ Hữu Tài
14 tháng 2, 2014
Khi Người Ấy Làm Thơ
Khi người ấy làm thơ
Có bâng quơ nghĩ rằng
Lời thơ gần gũi lạ
Người đọc dạ ngẩn ngơ
Bài thơ đẹp như mơ
Xanh lơ mầu da trời
Từng lời như gió lộng
Rung động cả hồn thơ
Dòng chữ khép đường tơ
Khói mơ quyện bóng hình
Một mình đêm ngồi đọc
Trằn trọc nghĩ vu vơ
Đôi lúc thật đơn sơ
Ý thơ rất đậm đà
Đôi khi là bóng nguyệt
Nồng nhiệt cạnh trăng mơ
Đời ngỡ đã xác xơ
Chơ vơ một góc sầu
Ngờ đâu lầu rộn rã
Đời đã có ước mơ
Thế là chú nai tơ
Nhởn nhơ nhìn nắng vàng
Rộn ràng bên dòng suối
Đắm đuối bầu trời mơ
Chiều xuống nghĩ vu vơ
Về đêm ngơ ngẩn tìm
Bài thơ êm đềm đó
Nhờ gió gởi người thơ
Khi người ấy làm thơ
Là hơ ấm cuộc đời
Một thời tim lạnh nhạt
Nay dạt dào tình thơ
Đỗ Hữu Tài
22.02. 2013
Có bâng quơ nghĩ rằng
Lời thơ gần gũi lạ
Người đọc dạ ngẩn ngơ
Bài thơ đẹp như mơ
Xanh lơ mầu da trời
Từng lời như gió lộng
Rung động cả hồn thơ
Dòng chữ khép đường tơ
Khói mơ quyện bóng hình
Một mình đêm ngồi đọc
Trằn trọc nghĩ vu vơ
Đôi lúc thật đơn sơ
Ý thơ rất đậm đà
Đôi khi là bóng nguyệt
Nồng nhiệt cạnh trăng mơ
Đời ngỡ đã xác xơ
Chơ vơ một góc sầu
Ngờ đâu lầu rộn rã
Đời đã có ước mơ
Thế là chú nai tơ
Nhởn nhơ nhìn nắng vàng
Rộn ràng bên dòng suối
Đắm đuối bầu trời mơ
Chiều xuống nghĩ vu vơ
Về đêm ngơ ngẩn tìm
Bài thơ êm đềm đó
Nhờ gió gởi người thơ
Khi người ấy làm thơ
Là hơ ấm cuộc đời
Một thời tim lạnh nhạt
Nay dạt dào tình thơ
Đỗ Hữu Tài
22.02. 2013
13 tháng 2, 2014
Chờ Ai
Trên tay cầm đoá hoa hồng
Mới tờ mờ sáng mà lòng chờ ai
Nắng lên nghiêng xuống bờ vai
Hoa hồng thấm giọt sương mai dịu dàng
Mời cô khoác áo lụa vàng
Mời cô tóc ngắn nhẹ nhàng vào đây
Cho tôi tìm phút ngất ngây
Hoa hồng khỏi máng trên cây hững hờ
Chờ ai ngong ngóng đợi chờ
Nhìn mây từng cánh lặng lờ trôi xa
Mỏi mòn mong gặp người ta
Giữa trưa chẳng thấy ai qua nơi này
Nắng rưng rưng tiễn một ngày
Đàn chim vỗ cánh từng bầy trên cao
Thế là thôi hết nôn nao
Trái tim còn lại lao xao bềnh bồng
Trên tay cầm đoá hoa hồng
Ánh trăng tròn trịa mà lòng nát tan
Bầu trời ôi quá thânh thang
Tưởng là như nguyệt mênh mang góc sầu
Bóng trăng chênh chếch,mái lầu
hoa hồng từng cánh phai mầu từ lâu
Một mình thao thức đêm thâu
Làm thơ mà hỏi vì đâu đợi chờ ?
Ai ơi còn cuộc tình cờ
Sang mùa lễ hội đừng ngờ đến thăm
Hoa hồng tươi thắm trăm năm
Ta cùng buộc chặt tình thâm một đời
Đỗ Hữu Tài
11.02.2014
12 tháng 2, 2014
Vòng Tình Nhân
Tặng em một đoá hoa hồng
Cho ta ngụp lặn trong vòng tình nhân
Dù là một thoáng phù vân
Chưa lần gặp gỡ đã phân ly rồi
Đêm nay lòng thấy bồi hồi
Dìu em lên tận đỉnh đồi tình yêu
Dáng em nho nhỏ liêu xiêu
Gió đông lành lạnh hắt hiu nỗi lòng
Mời em nhận đóa hoa hồng
Kẻo hoa rơi rụng trên dòng trường giang
Đêm buồn sóng vỗ mênh mang
Hai đầu nỗi nhớ thuyền sang nơi nào
Tình yêu là phút ngọt ngào
Tình nhân em hỡi nép vào lòng tôi
Thuyền tình ta sẽ nổi trôi
Trường giang lặng sóng trăng soi bềnh bồng
Sao em không nhận hoa hồng
Để tôi canh cánh phập phồng lo âu
Một mình hỏi giữa đêm thâu
Tình nhân em hỡi bao lâu mới về
Gió đông từng đợt ê chề
Chân buồn tôi bước nặng nề chờ em
Đêm này lại thức trắng đêm
Tình nhân không đến sầu thêm hoa hồng
Đỗ Hữu Tài
13.02. 2011
11 tháng 2, 2014
Ngẫu Nhiên
Ngẫu nhiên ta viết thơ tình
Bất ngờ mang họa buộc mình vào thơ
Trời mưa ngồi nghĩ vu vơ
Nắng lên lòng lại ngẩn ngơ nhìn trời
Thơ ai khéo léo lựa lời
Trải lên con chữ gọi mời thiết tha
Mỗi bài như một đóa hoa
Ngẫu nhiên rớt xuống hồn ta bất ngờ
Thế là thơ hết ơ hờ
Biết tìm rung cảm từng giờ cùng ai
Biết nhìn từng giọt sương mai
Thả hồn lên cõi thiên thai mơ màng
Đưa ai đến động hoa vàng
Bước chân lên cỏ địa đàng mê say
Bàn tay cầm lấy bàn tay
Đội chung bóng mát gió bay mây hồng
Tình thơ từ đó bềnh bồng
Trôi theo ngọn gió lướt dòng sông xanh
Tuyệt vời như một bức tranh
Lung linh như ánh trăng thanh ngọc ngà
Thơ mang dáng vẻ mượt mà
Ta lồng thêm nét lụa là vào thơ
Trời mưa lòng nghĩ ngẩn ngơ
Nắng lên lại nhớ bâng quơ nụ cười
Để mơ thêm giấc ngủ lười
Để tìm trong mộng giữ người tình thơ.
Đồ Hữu Tài
01.11. 2011
Bất ngờ mang họa buộc mình vào thơ
Trời mưa ngồi nghĩ vu vơ
Nắng lên lòng lại ngẩn ngơ nhìn trời
Thơ ai khéo léo lựa lời
Trải lên con chữ gọi mời thiết tha
Mỗi bài như một đóa hoa
Ngẫu nhiên rớt xuống hồn ta bất ngờ
Thế là thơ hết ơ hờ
Biết tìm rung cảm từng giờ cùng ai
Biết nhìn từng giọt sương mai
Thả hồn lên cõi thiên thai mơ màng
Đưa ai đến động hoa vàng
Bước chân lên cỏ địa đàng mê say
Bàn tay cầm lấy bàn tay
Đội chung bóng mát gió bay mây hồng
Tình thơ từ đó bềnh bồng
Trôi theo ngọn gió lướt dòng sông xanh
Tuyệt vời như một bức tranh
Lung linh như ánh trăng thanh ngọc ngà
Thơ mang dáng vẻ mượt mà
Ta lồng thêm nét lụa là vào thơ
Trời mưa lòng nghĩ ngẩn ngơ
Nắng lên lại nhớ bâng quơ nụ cười
Để mơ thêm giấc ngủ lười
Để tìm trong mộng giữ người tình thơ.
Đồ Hữu Tài
01.11. 2011
10 tháng 2, 2014
Lời Nhắn Gởi & Chữ Tình Xin Giữ Mãi Trong Tim
Thơ Đỗ Hữu Tài: Lời Nhắn Gởi
Thơ Yên Dạ Thảo: Chữ Tình Xin Giữ Mãi Trong TimDiễn Ngâm: Hương Nam
https://app.box.com/s/961b3c8004d1fad9c0a3
Lời Nhắn Gởi
(Từ Tình Hoa Lưu Ly Thảo của Yên Dạ Thảo)
Ba mươi năm anh làm người lữ thứ
Nửa cuộc đời xa xứ nhớ quê hương
Lòng vấn vương cô nhỏ học cùng trường
Chiều sánh bước chung đường tan giờ học
Giờ hiu hắt miệt mài đời cô độc
Bỏ một thời ngang dọc tuổi hoa niên
Em ngã nghiêng lạc lỏng nơi quê nhà
Có còn nhớ đậm đà ngày thơ dại
Em mới lớn tung tăng tà áo trắng
Tuổi học trò như hoa nắng xinh xinh
Anh luôn tin tình yêu của chúng mình
Như hoa nắng tự tình tà áo trắng...
Nhưng định mệnh cuốn đi thời hoa mộng
Gió nhẹ nhàng rung động một chữ Yêu
Ta liêu xiêu theo bóng ngã dòng đời
“Đừng quên tôi!” một lời xin nhắn gởi
Chỉ viết mãi một lời Forget Me Not!
Đỗ Hữu Tài
Ba mươi năm anh làm người lữ thứ
Nửa cuộc đời xa xứ nhớ quê hương
Lòng vấn vương cô nhỏ học cùng trường
Chiều sánh bước chung đường tan giờ học
Giờ hiu hắt miệt mài đời cô độc
Bỏ một thời ngang dọc tuổi hoa niên
Em ngã nghiêng lạc lỏng nơi quê nhà
Có còn nhớ đậm đà ngày thơ dại
Em mới lớn tung tăng tà áo trắng
Tuổi học trò như hoa nắng xinh xinh
Anh luôn tin tình yêu của chúng mình
Như hoa nắng tự tình tà áo trắng...
Nhưng định mệnh cuốn đi thời hoa mộng
Gió nhẹ nhàng rung động một chữ Yêu
Ta liêu xiêu theo bóng ngã dòng đời
“Đừng quên tôi!” một lời xin nhắn gởi
Chỉ viết mãi một lời Forget Me Not!
Đỗ Hữu Tài
Chữ “Tình” Xin Giử Mãi Trong Tim!
Anh xa quê sống cuộc đời lữ thứ
Em bên này khắc khoải nhớ người thương
Chuyện ta xưa lòng nay vẫn còn vương
Thời áo trắng chuyện tình hoa với bướm
Thuở hoa niên tim yêu vừa mới chớm
Đôi nhân tình gieo ướm mộng dệt mơ
Em gọi anh là “Bướm trắng bơ vơ”
Anh ví em “Cỏ hoa trong vườn nhỏ”
Tình đôi ta như trăng vừa sáng tỏa
Thu chưa tàn anh bỏ lại sau lưng
Nửa mảnh trăng và một mảnh tình chung
Cả trời mơ với thời xuân hoa mộng
Anh biết chăng! Những đêm trời gió lộng
Nhớ tình anh …chợt xa vắng buồn khơi
Nỗi niềm riêng gợi lòng cảm chơi vơi
Vừa chớm đông nhưng hồn đà buốt giá
Xưa chữ “Yêu” thời gian làm nghiêng ngả
Nay chữ “Tình” xin giử mãi trong tim!
Yên Dạ Thảo
Em bên này khắc khoải nhớ người thương
Chuyện ta xưa lòng nay vẫn còn vương
Thời áo trắng chuyện tình hoa với bướm
Thuở hoa niên tim yêu vừa mới chớm
Đôi nhân tình gieo ướm mộng dệt mơ
Em gọi anh là “Bướm trắng bơ vơ”
Anh ví em “Cỏ hoa trong vườn nhỏ”
Tình đôi ta như trăng vừa sáng tỏa
Thu chưa tàn anh bỏ lại sau lưng
Nửa mảnh trăng và một mảnh tình chung
Cả trời mơ với thời xuân hoa mộng
Anh biết chăng! Những đêm trời gió lộng
Nhớ tình anh …chợt xa vắng buồn khơi
Nỗi niềm riêng gợi lòng cảm chơi vơi
Vừa chớm đông nhưng hồn đà buốt giá
Xưa chữ “Yêu” thời gian làm nghiêng ngả
Nay chữ “Tình” xin giử mãi trong tim!
Yên Dạ Thảo
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)