(Từ Níu Lại Thời Gian của YDT)
Ôi ! thương quá , tóc dài , đôi mắt biếc
Bàn tay ngà cầm chiếc nón bài thơ
Nhìn ngẫn ngơ trong bụng bảo sẽ chờ
Nghe chim hót tình cờ hay cô nhỏ ?
Đôi chân sáo tung tăng trên sân cỏ
Bước nhẹ nhàng cùng ngọn gió thênh thang
Tên loài hoa như ấp ủ không tàn
Trong cánh mộng dịu dàng nâng niu nhớ
Ngày mùa hạ , áo vàng bên phượng đỏ
Nghe gió đùa tên nhỏ ép từng trang
Lúc miên man khi nắng nhạt chiều tàn
Ghi lưu bút mơ màng còn phảng phất
Đời phong vũ tháng ngày qua tất bật
Gác một thời lật đật bến phù vân
Lòng lâng lâng chạnh xót thoáng bâng khuâng
Thuyền ai đó có xuôi về con nước ?
Mùa hạ ơi ! đón bàn chân người bước
Cho phượng hồng mang ước vọng hơi sương
Thấm tình thương những lúc cánh hoa buồn
Nắng rộn rả ấm lòng Yên Dạ Thảo
Đỗ Hữu Tài