Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ XƯỚNG HOẠ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ XƯỚNG HOẠ. Hiển thị tất cả bài đăng

23 tháng 12, 2015

Chúa Ơi ... Làm Sao - Dọn Mình












Trong Mùa Lễ Trọng, Đỗ Hữu Tài đã từng dọn mình đón Chúa bằng những lời thơ. Và đây là bài thơ cuối cùng, Tài đã tìm đến Chúa. Bài thơ sáng tác chỉ vài hôm trước khi Tài vĩnh viễn ra đi.
Tài ơi, chị sẽ cùng Tài Dọn Mình đón Chúa, nhân Mùa Lễ Trọng sắp đến.


Bài Xướng:

Chúa ơi ... Làm sao ?!

Làm sao bỏ được gánh sầu
Đôi vai nhẹ nhõm đứng hầu bên Cha
Làm sao biết sống vị tha
Đôi chân thanh thản đi qua dòng đời
Làm sao tìm tới Chúa Trời
Khi còn tham vọng gọi mời bước lên
Làm sao lãnh nhận ơn trên
Khi còn mê đắm đặt tên đồng tiền

Làm sao thoát lụy ưu phiền
Như chim tung cánh khắp miền lãng du
Làm sao gần gũi Giê Su
Như rừng thay lá gió thu nhẹ nhàng
Làm sao khỏi thấy ngỡ ngàng
Mỗi khi cầu nguyện lần tràng hạt xin
Làm sao giữ vững đức tin
Mỗi khi sa ngã tâm linh chất chồng

Làm sao rước Chúa Hài Đồng
Mùa đông rét buốt nhưng lòng ấm êm
Làm sao vượt khỏi nhá nhem
Mùa xuân gió mát nắng đem hoa về
Làm sao cuộc sống tràn trề
Mùa hè phượng đỏ hẹn thề ước ao
Chúa ơi , con biết làm sao
Vác cây Thánh Giá không nao núng lòng

Đỗ Hữu Tài
17 - 9 - 2015

***

Bài Họa:

Dọn Mình

Lòng con mang nặng trái sầu
Xác thân hèn mọn ngỏ hầu cùng Cha
Đoái thương mong được thứ tha
Vực con tỉnh thức vượt qua bể đời
Lunh linh ánh nến sao trời
Thánh ca réo rắc đón mời trỗi lên
Cho dù Người ngự tầng trên
Giúp xa mũi ái lằn tên kim tiền

Tránh vòng đau khổ lụy phiền
Nhởn nhơ khắp chốn mọi miền phiêu du
Nương vòng tay đấng Giê Su
Chân trần theo bước thiên thu nhịp nhàng
Buổi đầu lúng túng ngỡ ngàng
Vụng về câu nguyện hạt tràng lần xin
Cậy trông giữ vững niềm tin
Ngôi trời soi sáng hiển linh chồng chồng

Dẫu mà tiết lạnh như đồng
Tình Cha thảm cỏ ấm lòng tựa êm
Đời con lấp lối lem nhem
Từ bờ vực thẳm Cha đem con về
Khi xưa mày nhún môi trề
Say sưa ngắm bóng trăng thề động ao
Giờ đây con biết liệu sao
Quỳ bên thập giá nôn nao dọn lòng

Kim Phượng





20 tháng 8, 2015

Bóng Nắng - Đuổi Nắng - Bóng Trăng













Ai chia bóng nắng làm đôi
Bóng rơi dưới đất nắng trôi trên trời
Nắng lên rực rỡ dòng đời
Bóng chìm trong tối nghẹn lời xót xa

Ai chia bóng nắng làm ba
Nắng nghiêng bóng ngã ta qua lối sầu
Ước mơ chung một nhịp cầu
Dầu cho mưa gió dãi dầu không hư

Ai chia bóng nắng làm tư
Ta tìm bóng nắng xe như bồi hồi
Nắng ru bóng ngủ trên đồi
Xe buồn ngừng bánh ta ngồi trầm ngâm

Ai chia bóng nắng làm năm
Bóng , ta , xe , nắng lặng câm ngỡ ngàng
Một mai duyên nợ lỡ làng
Én bay lẻ bạn lạc đàn về đâu ?

Ai gây chi cuộc bể dâu
Nắng tàn hiu hắt đêm sâu bóng mờ
Con đường cát bụi chực chờ
Ta như thầm hỏi bao giờ xe lăn ?

Đỗ Hữu Tài
04/06/ 2015

****

Đuổi Nắng...

Tâm đầu ý hợp song đôi
Hồn lâng lâng thả mây trôi lưng trời
Lòng tơ tưởng chuyện chung đời
Mong đường dài mãi tỏ lời gần xa

Đêm đêm thơ thẩn hàng ba
Ánh trăng xuyên lá bóng ta vương sầu
Uớc sao tháng bảy bắt cầu
Chàng Ngưu Chức Nữ ví dầu thực hư

Sẻ chia cảm xúc riêng tư
Bên đầy bên lở dường như đấp bồi
Tung tăng đuổi nắng lên đồi
Chiều rơi êm lắng cùng ngồi thơ ngâm

Ước mơ tình nghĩa trăm năm
Dù chưa cạn tỏ tình câm ngút ngàn
Người đi khuất bóng cuối làng
Luyến lưu giây phút tơ đàn tìm đâu

Sang ngang nhà cạnh làm dâu
Khuê phòng lẻ bóng nhốt sâu trăng mờ
Hoài mong viễn khách hẹn chờ
Bánh xe lãng tử biết giờ nào lăn

Kim Oanh

****

(Từ bài thơ Bóng Nắng của Đỗ Hữu Tài)

Bóng Trăng

Trách ai gom nắng chẻ đôi
Nhuộm mây chiều tím buồn trôi góc trời
Trút mưa thu xuống sông đời
Bến sương hiu quạnh, vắng lời ru xa

Mỏi mòn chờ hết tháng Ba
Đón xuân vào ngỏ, bước qua đông sầu
Dõi tìm bảy sắc vòng cầu
Ươm tình hoa nắng cho dầu mộng hư

Lung linh sợi nắng tháng Tư
Đưa tay ra hứng! Lòng như bồi hồi!
Gió lay cây lá triền đồi
Thềm trưa một bóng lặng ngồi trầm ngâm

Bước vào ngưỡng cửa tháng Năm
Nắng đi đâu vắng, bạc câm gió ngàn
Nợ duyên cá nước lỡ làng
Én xuân lả mộng, bỏ đàn về đâu?

Xin đừng gợn sóng biển dâu
Trăng thơ trôi lạc canh sâu biệt mờ
Vần mơ tháng Sáu đợi chờ
Những dòng thương nhớ từng giờ xoay lăn!

Yên Dạ Thảo
05/06/2015


10 tháng 8, 2015

Tháng Bảy Buồn














Tháng bảy lững lờ mây trắng bay
Ngoài hiên cánh gió nhẹ nhàng lay
Có người cô lữ bên thềm vắng
Rưng rức trong lòng giọt đắng cay!

Tháng bảy buồn vui đến bất thường
Hạ về gợi nhớ Vĩnh Long thương
Dòng sông kỷ niệm, hoa tim tím
Xóm nhỏ, người xưa lẫn phố phường

Tháng bảy chiều rơi nhạt nắng hồng
Sông Tiền bờ vắng có hoài trông
Bóng thuyền viễn xứ mùa thương trước
Về lại bến xưa ... vơi nhớ mong!

Tháng bảy vô thường chuyện nắng mưa
Từ  đâu xa vắng gió sầu đưa
Bỗng nghe man mác tiếng lòng khẽ
Từ đóa hoa mai nở sái mùa!!!

Yên Dạ Thảo
23/07/2015

****

 Tháng Bảy Buồn Theo ..

Tháng Bảy.. mùa xưa mưa vẫn bay
Thềm xưa hiu hắt cánh hoa lay
Ngỡ bước ai về  bên hiên vắng
Không đợi mà sao ..mắt vẫn cay ..

Tháng Bảy ..ô hay ..nắng không thường
Hoa nắng vương màu mắt em thương
Nhớ dòng tóc chảy bờ áo tím
Ngày ấy em đi quạnh phố phường ..

Tháng Bảy , mùa đi.. nhạt tuổi hồng
Xứ người.. thấm lạnh cõi chờ mong
Bước chân mê  mỏi mùa thu trước
Theo bóng thời gian hụt hẫng lòng ..

Tháng Bảy đi về những đám mưa
Trôi về  ký ức ..buồn đong đưa..
Tiếng lá xạc xào rung khe khẽ
Sợ cánh Mai nghiêng giữa cuối mùa ..

Hương Chiều
25/07/2015

( Gửi chút tâm ý đến YDT )

****

(Từ bài thơ Tháng Bảy Buồn của Yên Dạ Thảo)
 
Tháng Bảy Tìm Đâu
 
Tháng bảy chim chiều vỗ cánh bay
Dường như bỏ lại cảnh buồn lay
Nắng tàn hiu hắt con đường vắng
Rơi nhẹ vào hồn ngỡ men cay
 
Tháng bảy chiều nay bỗng lạ thường
Nhìn làn mây trắng thấy mà thương
Quanh đây hạ thắm giàn hoa tím
Sao nhớ ngày xưa một góc vườn 
 
Tháng bảy tìm đâu cây phượng hồng
Con đường bóng mát lúc ngóng trông
Một người con gái không hẹn trước
Ngớ ngẫn nhìn trời vẫn đợi mong 
 
Tháng bảy nơi này thiếu cơn mưa
Chỉ còn nắng vội gió đẩy đưa
Nỗi lòng cô lữ rung khe khẻ
Nhớ mái nhà xưa mấy mươi mùa 
 
Đỗ Hữu Tài
27/07/2015



4 tháng 8, 2015

Cầu Mưa - Chiều Mưa

Em bên nầy trời đang mưa
Cây xanh còn đọng hạt vừa nhớ thương

Trời sao ngăn được mưa tuôn
Lòng sao chừa được vấn vương cõi lòng
Có cành mai nhỏ trổ bông
Chỉ còn một đoá mơ mòng dáng xuân

Tiếc mai nở muộn vô chừng
Nhớ mưa bên ấy… nửa dừng nửa thôi!!..
Biết đâu bên ấy khô rồi
Lạy cho mưa đổ …dẫu trời mưa thưa ..

Em bây giờ lạy trời mưa
Vườn khô đã chết mấy mùa nắng ran
Nắng sao nắng quái nắng vàng
Cành mai năm cũ mơ màng mưa xưa…

Hương Chiều

****

(Từ bài thơ Cầu Mưa của Hương Chiều)

Chiều Mưa


Chiều nay trời đổ cơn mưa
Mưa rơi tí tách đong đầy chữ thương

Thương từng giọt nhỏ nhẹ tuôn
Tuôn vào lồng ngực như chuông réo lòng
Lòng reo vừa được đơm bông
Bông mai hé nụ dịu dàng nét xuân

Xuân ru dáng nhỏ lưng chừng
chừng như mai thắm ngập ngừng lại thôi
Thôi thì mưa đã ngưng rồi
Rồi mai lại đón bồi hôi lưa thưa

Thưa cùng trời đổ xuống mưa
Mưa làm đời mát thôi còn nóng ran
Mưa mơn man cánh mai vàng
Vàng xuân mấy độ buộc ràng dáng xưa

Đỗ Hữu Tài
27/07/2015


14 tháng 6, 2015

Trăng Lạc - Biển Cạn













Trăng Lạc

Người còn nhớ ánh trăng mùa cũ
Mình sẻ chia ấp ủ mộng lòng
Buồn vui kỷ niệm mênh mông
Giữ trong miền nhớ theo dòng thời gian

Bờ bến xưa miên man sóng vỗ
Gió hương chiều lay dỗ cành xuân
Hạ mơ, phượng đỏ bâng khuâng
Thu vàng nhuộm lá, tím vần chờ mong 

Người tặng tôi nụ hồng thắm mộng 
Tôi trao người ước vọng tình xanh 
Dù là mỏng mỏng manh manh
Như trăng chìm khuất trong mành sương khuya

Một bầu trời người chia đôi ngả
Bên sáng xuân, bên hạ thắp đèn
Một ngồi buồn nhớ không tên
Một tìm trăng lạc dường quên đường về...

Yên Dạ Thảo
28/05/2015

****














(Từ bài thơ Trăng Lạc của Yên Dạ Thảo)
 
Biển Cạn
 
Tôi tìm đến biển xanh xưa cũ
Bãi cát hoang ủ rủ ngập lòng
Quanh đây ghềnh đá mênh mông
Hải âu vỗ cánh chập chùng không gian
 
Nghe vội vã từng nhịp sóng vỗ
Như đời mình đã đổ tuổi xuân
Nhìn trời chạnh thấy bâng khuâng
Biết người không đến vẫn còn đợi mong
 
Bước lặng lẽ âm thầm nuôi mộng
Gió vỗ về rung động biển xanh
Sóng gào  giọt nước mong manh
Hoàng hôn khuất bóng chìm vào đêm khuya
 
Thế là hết cát vàng nghiêng ngã
Cánh sao đêm như thả ánh đèn
Một mình ta nhớ  gọi tên
Nơi vùng biển cạn chênh vênh lối về
 
Đỗ Hữu Tài  
09/06/ 2015


25 tháng 4, 2015

Còn Gì!

Ta có còn gì ở hôm nay
Ngoài hai cánh tay đã rã rời
Đôi chân bước mãi không mỏi mệt 
Một kiếp nhân sinh kéo mảnh đời

Ta có còn gì ở ngày mai
Cánh cửa tương lai khép im lìm
Căn phòng phong kín vầng nhật , nguyệt
Một áo long bào thiếu chiếc ngai

Ta sẽ làm gì từ hôm nay
Hát khúc nhạc hay để đổi đời
Như con tuấn mã tìm đồng cỏ
Như cánh chim trời tìm chốn bay

Ta sẽ làm gì ở ngày mai
Đặt lại trên vai gánh cuộc đời
Tìm làn nắng ấm hơ hiu hắt
Để biết đoạn đường chẳng tàn phai

Ta sẽ đi tìm những nàng thơ
Ngồi nghĩ vu vơ viết chuyện tình
Tình người , tình bạn , tình thi hữu
Để trái tim còn những ước mơ

Ta sẽ như là một sân ga
Nhìn chuyến tàu qua người gặp người
Như mây lơ lững theo làn gió
Rung động trong hồn ta thấy ta

Đỗ Hữu Tài
24/04/2015

****

Bạn Có Ta!

 Bạn còn đó tất cả ngày nay
Những cánh tay nhân ái chẳng rời
Với trái tim tuyệt vời bạn hữu
Chen chung vai làm mới cuộc đời

Tầng trời thắp ánh sao mai
Léo sáng niềm tin yêu hy vọng
Hạnh phúc bừng lên từ vòng nguyệt
Thiết tha cầu phủ phục dưới ngai

Chúa ban tất cả phúc ngày nay
Trong tâm luôn có bóng dáng Ngài
Lối đi cùng xanh tươi thảm cỏ
Nhọc nhằn gian khó chấp cánh bay

Thế giới trước mắt ánh nắng mai
Được tự do vấn bước đường dài
Không đốt cháy trong cơn nắng hắt
Thiên đường sáng lạn chẳng nhòa phai

Nương tựa nhau không quảng ngại
Chia nhau vụng dại đẹp khối tình
Yêu thương gìn giữ khi hiện hữu
Đêm an lành ấp ủ giấc mơ

Vá lại vết hằn đời dang dỡ
Để nhân từ ươm nở tim người
Vang vọng tiếng cười lan đầu gió
Trần gian khốn khó bạn có ta.

Kim Oanh
25/04/2015


1 tháng 4, 2015

Lạc Bến

 












Ánh Nguyệt

Sương khuya giăng kín bốn bề
Gió đưa ánh nguyệt trôi về nơi đâu
Chập chùng bóng tối chìm sâu
Lao xao cành lá từ lâu đợi chờ

Đêm đen cảnh vật mịt mờ
Cỏ hoa bám đất lặng lờ ngủ say
Sương mù nhỏ giọt trên cây
Lững lơ mấy cụm mây bay nhẹ nhàng

Tìm đâu ánh nguyệt dịu dàng
Cho đêm quyến rủ mộng vàng đam mê
Cho màn sương mỏng ngô nghê
Nghe lời của gió tỉ tê tỏ tình

Lao xao lá cũng lặng nhìn
Cỏ hoa thức giấc trở mình nằm nghe
Nhưng bầu trời vẫn vắng hoe
Sương rơi không đủ để che giọt sầu

Trăng chưa treo góc mái lầu
Ai rung từng tiếng đàn bầu thở than
Thả hồn vào cõi mênh mang
Tâm tư chùng xuống miên man nỗi lòng

Tim nghe nỗi nhớ chất chồng
Đàn rung lạc nhịp bềnh bồng đêm sâu
Mây trời trôi suốt canh thâu
Gió đưa ánh nguyệt bao lâu mới về ....?

Đỗ Hữu Tài
15 /01/2015

****

Lạc Bến

(Từ bài thơ Ánh Nguyệt của Đỗ Hữu Tài)

Sông thương gió lộng tư bề
Đẩy đưa hoa tím lạc về chốn đâu
Thuyền ai lướt sóng đêm sâu
Tìm bờ bến cũ đã lâu hẹn chờ

Đường quê sương khói lam mờ
Thâu canh một ánh trăng lờ lửng say
Xôn xao cành lá cỏ cây
Có con đom đóm vờn bay nhịp nhàng

Gió xuân dịu dịu dàng dàng
Ru mây và đóa hoa vàng ngủ mê
Đưa hồn vào mộng ngô nghê
Chìm say, quên lãng tái tê cõi tình!

Mặt trời dần khuất tầm nhìn
Chiều tàn, ta với bóng mình lắng nghe
Lá rơi nhè nhẹ sau hè
Bâng khuâng sợi nắng nghiêng che phím sầu

Mưa sương giăng kín nguyệt lầu
Tiếng đàn xa vắng trút bầu oán than
Tình ơi, sao mãi mang mang
Để buồn vương vấn lòng man mác lòng

Bao thu lá rụng phủ chồng
Vẫn còn trong cõi mơ bồng giấc sâu
Mây trôi bảng lảng đêm thâu
Thuyền trăng lạc bến từ lâu chưa về! 

Yên Dạ Thảo

23/03/2015


17 tháng 1, 2015

Bước Chân Buồn & Dấu Chân














Bước Chân Buồn

Bước qua thời áo trắng
Niềm mơ ước bay xa
Đời buồn như chiếc lá
Hồn tím tựa cánh hoa

Bước lên thuyền viễn xứ
Bỏ lại kỷ niệm thương
Xuôi dòng đời trôi nổi
Mang theo tình hoài hương

Bước qua thời con gái
Cất lại mộng xuân nguyên
Khép chuyện tình hoa nắng
Vui buồn với phận duyên

Bước vào bóng hoàng hôn
Thơ thẩn trên lối buồn
Ngược về miền yêu dấu
Tìm lại thoáng dư hương! ...

Yên Dạ Thảo
09/01/2015

****

(Từ Bước Chân Buồn của Yên Dạ Thảo)
 
Dấu Chân 

 
Dấu chân tà áo trắng
Bỏ lại cổng trường xa
Gió rung trên nhánh lá
Nhớ quá một nụ hoa
 
Dấu chân người xa xứ
Quay quắt những niềm thương
Dòng đời như bão nỗi
Đêm buồn vọng cố hương
 
Dấu chân người em gái
Còn đọng nét trinh nguyên
Trên con đường rợp nắng
Hạnh phúc câu nợ duyên  ?
 
Dấu chân lấn hoàng hôn
Thăm thẳm tiếng vọng buồn
Thương về thời yêu dấu
Thương mãi một sắc hương
 
Đỗ Hữu Tài  

16/01/2015



16 tháng 1, 2015

Tuyết Sương & Sương Tuyết














Tuyết Sương

Đường phố đông phủ đầy hoa tuyết trắng
Gió hoàng hôn xua vạt nắng chiều vương
Hàng cây khô run rẩy đứng bên đường
Màn đêm phủ chợt lòng nghe buốt giá!

Nhớ ngày xa bước lên miền đất lạ
Một ngày xuân, hoa lá rộ trên cành
Rồi hạ sang, thu đến, đông qua nhanh...
Thời gian nhuộm tuyết sương lên mái tóc

Có những đêm bỗng dưng buồn muốn khóc
Gió vi vu nơi góc lạnh đồi thông
Tuyết vẫn rơi, rơi hạt nhớ vào lòng
Ngàn hoa trắng giăng mịt mờ lối mộng

Chiều tháng Giêng tuyết , mưa và bão lộng
Buồn tiễn đông hay vọng nhớ nàng xuân?
Gió ngang qua, thổi cuốn sợi nắng ngần
Đêm cô tịch, trăng chìm trong sương lạnh!

Yên Dạ Thảo
(Sau ngày bão tuyết Toronto)
04/01/2015

****

(Từ Tuyết Sương của Yên Dạ Thảo)
 
Sương Tuyết

   
Ôi nhớ quá mỗi khi nhìn bông trắng
Thấm vào hồn hoang vắng chuyện tơ vương
Như khói sương phủ kín cả mặt đường
Cho ngọn cỏ trong vườn dâng lạnh giá
 
Em đã đến mang bao điều mới lạ
Như cánh hoa nằm vạ ở trên cành
Ta dỗ dành mà sợ gió cuốn nhanh
Ươm màu xanh trải dài quanh suối tóc
 
Nhìn bông trắng giữa trời như than khóc
Đông lạnh lùng là cơn lốc ngàn thông
Gió mênh mông phủ kín mộ nỗi lòng
Ôi sương tuyết bềnh bồng trong giấc mộng
 
Trời tháng giêng gió âm u lồng lộng
Một nỗi buồn cô đọng mối tình xuân
Hồn bâng khuâng theo giọt nhớ ngại ngần
Em là Tuyết ta cần trong mùa lạnh
 
Đỗ Hữu Tài
14/01/2015


15 tháng 1, 2015

Hương Sắc Xuân














Sông đời không ngắn, chẳng dài bao
Chiếc lá thời gian chóng bạc màu
Sợi nắng chiều thu vương tóc rối
Sương hoàng hôn đọng cánh sầu đâu

Một đóa mai vàng cạnh trúc xanh
Bình minh gió thoảng nhẹ lay cành
Hương hoa thơm dịu mùi xuân mới
Hạt nắng trong tim nở mộng lành

Không phải ngàn hoa đợi sớm mai
Khoe hương thay sắc đón xuân nầy
Mà luôn thắm nở trong vườn mộng
Nghe gió ru tình say giấc say

Xuân điểm trang đời thêm sắc hương
Mai ươm vàng mộng, trúc xanh vườn
Mơ em thêm biếc, tình thêm đượm
Để nhớ miền anh mãi vấn vương!

Yên Dạ Thảo
10/12/2014


Xuân Thì














 (Từ bài thơ Hương Sắc Xuân của Yên Dạ Thảo)

Một cánh xuân thì có là bao
Đừng để lao xao tóc nhạt màu
Trái tim thiếu nữ luôn bối rối
Như thuở môi đào biết gì đâu

Mai thắm dịu dàng nét xuân xanh
Như ánh trăng thanh treo đầu cành
Tuổi mơ ấp ủ màu nắng mới
Vườn mộng duyên tơ mãi an lành

Mai vàng quyến rủ giọt sương mai
Chim vỗ cánh bay buổi sáng này
Cánh hoa đượm thắm hồn ru mộng
Đánh thức bầu trời ngây ngất say

Mai nở nồng nàn ngào ngạt hương
Man mác hơi sương quyện khu vườn
Tuổi xuân tươi mát lòng xao xuyến
Cánh bướm đa tình mãi vấn vương

Đỗ Hữu Tài
13/01/ 2015


15 tháng 12, 2014

Hạt Sinh Tồn














 Đừng buồn chẻ gió nghe em
Xé hai vạt nắng bôi lem mặt trời
Vén mây rách nửa cuộc đời
Buông đuôi tóc thả rối bời mà thương

Đừng hờn cắt vụn mùi hương
Cột nhan sắc muộn trên vuông vải mành
Vo tròn màu nước tuổi xanh
Trong tranh thiếu nữ chưa lành vết khâu

Đừng đùa cợt hái trăng sao
Trái tim anh nứt khô bầu trời em
Chén tình nồng đẫm hơi men
Dấu môi lạ chớ làm quen nhúng vào

Đừng yêu bóng ngả chiều sâu
Hôn thầm chiếc lá bạc đầu hoàng hôn
Hoa thời gian có tâm hổn
Xin gieo hạt giống sinh tồn xuống đây

Cỏ đêm chờ giọt sương mai
Vườn xanh còn một chút nầy nữa thôi
Cứ vui trong lúc ngậm ngùi
Như đang mót lượm tiếng cười bỏ quên.

Phong Tâm
27/11/2014


Tiếng Nói Tâm Hồn














(Họa từ Hạt Sinh Tồn của Phong Tâm)

Người buồn xua gió miền em
Thổi tan sợi nắng, nhuộm đen mây trời
Rót mưa nặng hạt xuống đời
Đêm sâu vắng tiếng ru hời bến thương

Đừng hờn ong bướm say hương
Giận hoa khoe sắc, vấn vương tơ mành
Để sầu nhuộm tím trời xanh
Vụng về nhòa nửa mộng lành mới khâu

Đừng hờn chẻ ánh trăng sao
Tim anh rạn nứt, úa màu mơ em
Hương tình xưa vẫn nồng men
Chén mơ lạ vị chớ nên uống vào

Đừng vu vơ mộng thêm sâu
Vần thương rớt xuống bên cầu hoàng hôn
Lắng nghe tiếng nói tâm hồn
Để lòng cảm nhận tình còn quanh đây

Bình minh hương thoảng sương mai
Hạt tình chờ nắng xuân đầy nở thôi
Đừng như thu cảm ngậm ngùi
Đông buồn, tim lạnh, hồn vùi ngủ quên!

Yên Dạ Thảo
29/11/2014


8 tháng 11, 2014

Giọt Sầu Đêm Thu














(Từ Giọt Buồn Sương Pha của Yên Dạ Thảo)
 
Ai đem chim vỗ cánh bay
Cho chiều nhạt nắng áng mây bềnh bồng
Ai đưa tay nhốt vào lồng
Cho chim mỏi cánh nghe lòng xót xa
 
Thu về man mác gió qua
Lá rơi , chim lạc riêng ta nghen ngào
Buồn ơi số phận má đào
Như chim tìm tổ biết vào tay ai ?
 
Đêm tàn từng chiếc lá phai
Giọt sầu rơi rớt trên vai lạnh lùng
Trăng non cảnh vật mịt mùng 
Tình non nhân ảnh chập chùng đêm thu
 
Gió thu nhè nhẹ vi vu
Chim bay lẻ bạn sầu ru lệ tình
Ai đi mang mất bóng hình
Ai tìm thu để gọi mình trong đêm ?

Đỗ Hữu Tài

05.11. 2014


9 tháng 10, 2014

Mối Hờ

Xướng: Sợi Nhớ

Em mang sợi nhớ về đâu
Nơi này còn những đêm sâu hững hờ
Đời như bóng tối lặng lờ
Tình mờ nhân ẩn dật dờ khói sương
Em đi bỏ lại tơ vương
Tình buồn nửa đoạn sắc hương phai mầu
Trăng non chưa gác mái lầu
Tình non tan lúc giọt sầu vừa rơi

Em đi sợi nhớ chơi vơi
Hồn nghe hụt hẫng chìm nơi hoang tàn
Con tim lịm chết nhẹ nhàng
Nhẹ như một chiếc lá vàng chiều thu
Nắng rơi vào chốn âm u
Lá buồn nghe tiếng gió ru rã rời
Hoàng hôn bao phủ dòng đời
Lá nằm lặng lẽ giữa trời bao la

Em mang sợi nhớ đi xa
Sợi buồn hiu hắt trôi qua nơi này
Tình ta chưa thể đong đầy
Em ơi sao nỡ đọa dầy tình tôi
Em đi sợi nhớ lên ngôi
Nhưng lòng lưu luyến bờ môi lạnh lùng
Trái tim không biết ngượng ngùng
Chập chờn hình bóng chập chùng trong tim

Đỗ Hữu Tài
27.09.2014


*****

Mối Hờ

Họa thơ Sợi Nhớ của Đỗ Hữu Tài:

Không duyên chẳng nợ vì đâu
Vô tình hay đã thắt sâu mối hờ
Mắt xanh chi lắm đục lờ
Tình trong chẳng thấy dật dờ mù sương
Tim ngoan trăn trở còn vương
Hoa đời thôi đã nhạt hương sắc màu
Bóng ai dần khuất Cầu Lầu
Trời ơi kẻ ở nhặt sầu đánh rơi

Giấc mơ vàng đá chưa vơi
Phòng không lạnh ngắt rõ nơi điêu tàn
Thời gian lặng lẽ nhịp nhàng
Hồn đây lá chết trút vàng hiên thu
Cô đơn trở giấc thâm u
Não nùng ai oán điệu ru chẳng rời
Niềm đau chôn giấu một đời
Chiêm bao thảngthốt vang trời tiếng la

Xa nhau mình đã mấy xa
Mong tin cánh én lượn qua chốn này
Tương tư chất ngất tình đầy
Trời cao ông hỡi chỉ đày thân tôi
Bao giờ sao sớm đổi ngôi
Nụ hôn kỳ tích trên môi lạ lùng
Cho xin một chút ngại ngùng
Nói lên thầm kín trĩu chùng con tim

Kim Phượng




7 tháng 10, 2014

Buồn Vì Ai?














Mưa hờn ai trút sầu lên cây lá
Gió giận ai gió lộng thổi đất trời
Nắng dỗi ai thưa thớt sợi vàng rơi
Người buồn ai bên hiên chiều khắc khoải

Sông nhớ ai đêm mờ sương lặng chảy
Trăng nhớ ai khuyết mảnh lữnng lờ treo
Bến nhớ ai hay nhớ bóng đò chèo
Mây nhớ ai loang buồn trời viễn xứ

Thơ nhớ ai rã rời từng con chữ
Vần lạc thưa, hồn bỏ trốn đi hoang
Tình nhớ ai từ khuất nẻo chiều tàn
Hoàng hôn tím nhuộm tím hồn thu thảo

Ngày xưa ai vẽ vời tình huyền ảo
Đường vào mơ lối mộng đẹp êm đềm
Lòng vương mang một nỗi nhớ dịu êm
Tiễn hạ đi bước vào mùa thay lá

Bình minh sang ngoài hiên mưa tầm tã
Buồn vì thu hay buồn nhớ tình ai?

Yên Dạ Thảo

13.09.2014


7 tháng 9, 2014

Thương Nhớ Ai














Man mác chiều nay cánh gió ru
Chở về hương nhớ những ngày thu
Sông sương, bến vắng, vầng trăng cũ
Lữ khách tình thơ mộng viễn du!

Thương nhớ tình ai thương nhớ ai
Vương trong khóe mắt nỗi u hoài
Thềm thu thoảng đọng hương mùa cũ
Một thoáng mơ chìm trong giấc say!

Yên Dạ Thảo

05.08.2014

Người Đợi Người

Dặt dìu tiếng gió tựa lời ru
Có phải ngoài sương rụng lá thu
Trăn trở mơ về trăng viễn xứ
Bao giờ dừng lại bước vân du

Ai chờ ai đợi nỗi lòng ai
Trông ngóng người xưa vắng bóng hoài
Gối mộng còn nguyên hương tóc cũ
Chưa tìm được giấc một đêm say!

Phong Tâm
12.08.2014


Gọi Tên Ai

(Từ Thương Nhớ Ai của Yên Dạ Thảo)
   
Ngọn gió dịu dàng nhè nhẹ ru
Nghe lòng trắc ẫn từng đêm thu
Vòng tay hụt hẫng mùa trăng cũ
Ảo ảnh mơ hồ kẻ lãng du 
 
Gọi mãi tên ai gọi tên ai
Như giọt sương mai thấm thương hoài
Sầu vương , tình vỡ tàn hương cũ
Trăng rớt bên thềm rũ cơn say

Đỗ Hữu Tài
01.09.2014


1 tháng 9, 2014

Nụ Tình Hồng

Anh đến ru hồn thu
Một chiều thoảng sương mù
Đóa hoa vàng nở muộn
Chớm ươm mộng phù du

Anh đến ru hồn thơ
Gieo hương nhớ đợi chờ
Lời yêu thương rất thật
Thơ bật khóc trong mơ!

Anh đến ru hồn tôi
Mang lại giấc mơ đời
Bầu trời xanh đầy mộng
Đường trải lá vàng rơi

Anh nơi bến sông tương
Gọi thầm tên người thương
Tôi nhìn trăng viễn xứ
Ươm nụ tình thơm hương!

Yên Dạ Thảo
23.08.2014