26 tháng 2, 2014

Tơ Vương

Trưa nay vạt nắng lười lên
Vương vương nhớ nhớ hoa quên nụ cười
Mây chiều hờ hững lặng trôi
Dỗi hờn tình gió ru hời phương nao
 
Trăng sầu cô lẻ canh thâu
Nửa vầng mờ khuyết bên cầu quạnh hiu
Nghiêng mình soi bóng dáng kiều
Ngậm ngùi xa vắng nhớ tình thu xưa
 
Tình ai tựa gió giao mùa
Vào thu êm thổi dịu ru lá buồn
Vàng như sợi nắng  sau vườn
Kết thành cánh nhớ  tơ vương ánh màu
 
Tình ai trải khắp năm châu
Như nguồn suối chảy ngọt ngào hoài mơ
Tắm hồn thơ mát ngẩn ngơ
Đêm về dệt mộng đợi chờ tình trăng
 
Yên Dạ Thảo


Hồn Say

Sáng nay con nắng mới lên
Mấy cụm mây trắng lênh đênh giữa trời
Nắng reo âm áp cuộc đời
Mây bay lơ lững gọi mời đàn chim

Ta nhìn trời , đất lặng im
Hồn như vào mộng lim dim phương nào
Biết ai có hiểu câu chào
Của người viễn khách ngọt ngào chào ai...

Chim đùa dưới nắng ban mai
Từng bầy chiu chít bên tai một người
Ngỡ như ai đó đang cười
Lá vui hớn hở trên mười ngón tay

Ta nhìn cảnh vật hồn say
Ước chi ai đó sáng nay vui cùng
Trời xa mà chẳng mịt mùng
Như trên trái đất ngượng ngùng nhìn nhau...

Đỗ Hữu Tài


23 tháng 2, 2014

Đêm Hoang















Trăng mười sáu lung linh mầu diễm tuyệt
Ngước nhìn trời lòng trai Việt bâng khuâng
Đêm huyễn hoặc lâng lâng dường như nguyệt
Mang cho đời nồng nhiệt một mùa trăng

Lầu vọng nguyệt mơ màng trong đêm vắng
Chờ trăng vàng thức trắng suốt canh thâu
Thầm hỏi nguyệt vì đâu quên lời nhắn
Cho mái lầu chìm lắng với đêm sâu

Hình như nguyệt lững lờ trên đầu núi
Giữa rừng già cắm cúi chú nai tơ
Chầm chậm bước ngẩn ngơ bên dòng suối
Nghểnh cổ nhìn đắm đuối ánh trăng mơ

Hình như nguyệt sáng lên rồi từ tạ
Để đêm sầu ngồi hoạ bóng hình ta
Ta mượn gió đưa qua vầng trăng lạ
Bài thơ còn nằm vạ góc trời xa

Ta gọi nguyệt cho đêm đừng hoang tưởng
Gọi trăng nằm vất vưởng ở trên cao
Đêm mười sáu khát khao lòng chiêm ngưỡng
Như nguyệt cầm giao hưởng khúc tâm giao

Đỗ Hữu Tài
09.01.2014