29 tháng 11, 2014

Vu Vơ Mộng Vu Vơ Buồn

Em biết tình anh không có thật
Vì hình với bóng cách hai nơi
Dù thơ ta vẫn chung hòa nhịp
Thương nhớ vần gieo êm ả lời

Em biết thời gian không ngược dòng
Bốn mùa chẳng đủ gởi thương mong
Tuổi xanh phai nhuộm theo ngày tháng
Mà vẫn vu vơ ướm mộng lòng

Em nghĩ là thu đi muộn màng
Vì còn chưa muốn nhường đông sang
Niềm riêng em gởi trên ngàn lá
Ươm chút hương mơ dưới nắng vàng

Em biết trời đông giá lạnh nhiều
Vẫn nghe xa vắng nỗi cô liêu
Buồn như cành rũ phơi sương tuyết
Tựa nắng đìu hiu rơi xuống chiều!

Yên Dạ Thảo


Chỉ Là Vu Vơ

(Từ bài thơ Vu Vơ Mộng Vu Vơ Buồn của Yên Dạ Thảo)
 
Giấc mộng vu vơ đâu là thật
Tình buồn treo mãi ở muôn nơi
Tiếng đàn u ẩn gieo lạc nhịp
Giọng hát si mê chẳng chung lời
 
Sông sâu sóng nước chảy đôi dòng
Mây trôi gió cuốn chữ hoài mong
Thời gian hiu hắt như năm tháng
Hun hút niềm đau tan nát long
 
Có nhớ chờ ai lúc mơ màng
Tìm trong giấc mộng dáng cao sang
Một khi tỉnh giấc sầu cô lẻ
Bóng tối trùng vây phủ võ vàng
 
Ôi nhớ làm chi để tiếc nhiều
Cho lòng tan tác cảnh tịch liêu
Đời rung ngọn gió thay màu tuyết 
Bạc mối thơ đau chết mỗi chiều  !
 
Đỗ Hữu Tài