1 tháng 5, 2014

Một Ngày Buồn

Trời tháng tư bổng dưng buồn chi lạ!
Nắng cũng buồn rũ bóng xế ngoài hiên
Nỗi niềm riêng tựa chỉ rối ưu phiền
Gió xa miền rã rời ru cành lá
 
Trời tháng tư phố phường chưa vào hạ
Nụ hồng đào ủ rũ lúc chiều mưa
Uất kim hương đọng ướt giọt lệ thừa
Lưu ly thảo sầu ưu nơi vườn nhỏ
 
Trời tháng tư sương khuya nhòa hoa cỏ
Mặt trời còn say ngủ biếng lười lên
Mây lênh đênh, ta góc nhỏ sầu miên
Một ngày buồn! Khẽ tiếng lòng than thở ...
 
Yên Dạ Thảo


Tháng Tư Trời Viễn Xứ

Trời tháng tư một mình nơi xứ lạ
Như chim buồn nằm vạ ngủ ngoài hiên
Đời ngã nghiêng mang mãi gánh muộn phiền
Trôi theo gió rớt riêng miền cây lá

Trời tháng tư nắng vàng đang vào hạ
Xuân ngỡ ngàng từ tạ những ngày mưa
Ta xa chưa mà rưng rức cung thừa
Nghe tí tách như vừa đời bé nhỏ

Trời tháng tư sương giăng mềm ngọn cỏ
Quê hương mình mấy ngỏ mãi bấp bênh
Sầu chênh vênh rủ cánh gọi mây trời
Trăng lẻ bóng ta một đời than thở...

Đỗ Hữu Tài


27 tháng 4, 2014

Mùa Xuân Có Em

Em chỉ là xuân chỉ thế thôi
Mùa xuân gợi cảm với trăng vàng
Mùa xuân có gió hôn trên lá
Mùa của hoa xuân nở rộn ràng

Xuân đến bầu trời thật đáng yêu
Giọt nắng liêu xiêu trước sân nhà
Có bầy chim nhỏ đang to nhỏ
Mây lướt nhẹ nhàng gió hiu hiu

Em gọi là xuân gọi mùa xuân
Gọi gió bâng khuâng suốt đêm trường
Gọi hoa thức giấc cùng cây cỏ
Nhìn nắng mới lên rơi xuống đường

Xuân đến cho đời muôn sắc hoa
Vạn vật xuýt xoa đón xuân hồng
Vòng xoay trời đất ôi diễm tuyệt
Mang đến một mùa xuân thướt tha

Em mãi là em, mãi mãi em
Mang phút ấm êm đến cho đời
Mang làn gió mới ru mây trắng
Mang giọt mưa xuân mát bầu trời

Đỗ Hữu Tài
Tháng 4.2008


Bến Xưa

Chiều xưa trên bến Vân Lâu
Có hai người thả mộng sâu vào đời
Tình yêu trong trắng tuyệt vời
Kề vai to nhỏ những lời yêu thương
Chiều vàng rủ bóng tà dương
Chia tay quyến luyến nhớ thương đợi chờ
Ly tan bỗng đến bất ngờ
Tình xưa đầy mộng bây giờ về đâu

Người buồn lặng lẽ đêm thâu
Mỗi năm khâu lại vết khâu chưa lành
Thương cho giấc mộng không thành
Xin thời gian hãy dỗ dành người xưa
Sao Khuya vài cánh lưa thưa
Gió ru hời hợt đong đưa nỗi niềm
Sương rơi trên cỏ im lìm
Người ơi ta biết kiếm tìm nơi đâu

Chiều nay tình đã chìm sâu
Nhớ người trên bến Vân Lâu một mình
Ai gây chi cảnh tội tình
Quê hương ly loạn cho mình xa nhau
Người em xứ Huế thương đau
Người nơi xứ lạ khát khao bồi hồi
Đã ba mươi mốt năm rồi
Vẫn thường mơ ước về ngồi bến xưa

Đỗ Hữu Tài
Tháng 4. 2008