Nhìn lên tờ lịch cuối cùng
Tôi như bước lạc vào vùng xa xăm
Mới đây mà sắp hết năm
Tôi ngồi ngớ ngẩn trầm ngâm âm thầm
Buồn đâu lại đến ngấm ngầm
Tôi mong những cuộc thăng trầm đừng trôi
Thế thôi ừ chỉ thế thôi
Tôi nhìn quanh quẩn phòng tôi một mình
Tôi đưa đôi mắt lặng nhìn
Quẩn quanh chiếc bóng tội tình đong đưa
Tôi thèm nghe lại chuyện xưa
Nhưng không ai kể say sưa đêm này
Tôi như bước xuống vũng lầy
Trái tim cùng khổ hao gầy nơi đây
Tôi như sương đọng trên cây
Phất phơ sợi khói lất lây lạnh lùng
Buồn ơi tờ lịch cuối cùng
Tôi nghe đau nhói ngượng ngùng làm sao
Làm sao xé lịch khỏi đau
Tôi không khắc khoải lao đao miệt mài
Lòng buông một tiếng thở dài
Tôi chờ cơn gió gọi ngày nắng lên
Cho đời thôi hết lênh đênh
Tôi còn ngước mặt nhìn lên cuộc đời
Ngoài trời nắng đã sang năm
Tôi nghe một vết ngọt đâm trong hồn
Đỗ Hữu Tài
31.12. 2011