Thu đến hàng cây đổ lá vàng
Vài con chim nhỏ nhẩy tung tăng
Chim ơi hãy hót đùa Dạ Thảo
Cho lá cùng cây cũng rộn ràng
Vạt nắng chiều rơi trên lá vàng
Như cùng bếp lửa ở đầu thôn
Hây hây đôi má môi Dạ Thảo
Đẹp lắm mầu trời buổi hoàng hôn
Ngọn gió mùa thu ru lá vàng
Bềnh bồng chiếc lá ngủ đong đưa
Gió ơi nhớ thổi hồn Dạ Thảo
Vào giấc mộng mơ thật nhẹ nhàng
Sương xuống mênh mông phủ lá vàng
Côn trùng nức nở tiếng thở than
Sương khuya đừng thấm lòng Dạ Thảo
Kẻo cỏ cây buồn đêm thênh thang
Không biết ngoài kia chiếc lá vàng
Đang nằm lặng lẽ giữa trời thu
Có mang hờn dỗi vào Dạ Thảo
Để được nguôi ngoai kiếp bẽ bàng
Thôi nhé ngoan đi chiếc lá vàng
Đừng làm lỡ cuộc kiếp phù du
Đừng đem hiu hắt sầu Dạ Thảo
Đừng để ngỡ ngàng gọi mùa thu
Đỗ Hữu Tài
10.7.2004