Bóng và tôi tuy hai mà một
Tôi và bóng tuy một mà hai
Mỗi chiều nắng ngả ngang vai
Tôi cùng chiếc bóng chờ ai trên đường
Đường vắng vẻ chiều hôm lặng lẽ
Bóng âm thầm tôi kẻ cô đơn
Nhìn về một khoảng trống trơn
Buồn nào da diết buồn hơn chiều này
Này chiếc bóng thôi đừng ngồi ngóng
Gió thu về lạnh cóng lòng ta
Chắc gì người ấy đi qua
Đợi chờ chi chỉ xót xa một chiều
Chiều nhạt nắng trời không mây trắng
Dưới mặt đường lạnh vắng hoang vu
Đàn chim vui hót chiều thu
Tôi và chiếc bóng cùng ru nỗi buồn
Buồn như lá rơi trên ghế đá
Không có người đời quá đìu hiu
Nắng tàn chiếc bóng liêu xiêu
Tôi nghe vàng võ chắt chiu cõi lòng
Bóng và tôi tuy hai mà một
Tôi và bóng không cột mà nên
Hoàng hôn buông xuống mông mênh
Tôi và chiếc bóng gọi tên thu sầu
Đỗ Hữu Tài
12.09.2008