Đêm buông xuống hắt hiu lầu hoàng hạc
Gió chập chùng bàng bạc góc mù sương
Nên cánh hạc từ phương xa bay lạc
Để lầu hoàng gieo hạt gốc sầu thương
Vì cánh hạc nhởn nhơ nơi trời lạ
Nên lầu hoàng nằm vạ giữa màn đêm
Sương giăng kín nhá nhem lầu tàn tạ
Chờ hạc về lòng dạ nhớ nhung thêm
Lầu hoàng hạc nhánh tương tư mới nở
Gió đông làm ta vỡ giấc mộng hư
Ai thao thức dường như nằm trăn trở
Nhìn bóng mình than thở phút tương tư
Mong cánh hạc một mai bay về lại
Cho bầu trời tồn tại với đông phong
Người thôi hết mênh mông thôi băng hoại
Lúc đêm còn ngây dại với mùa đông
Đêm buông xuống hắt hiu lầu hoàng hạc
Cánh hạc giờ phiêu bạt ở nơi đâu
Lầu cô độc vẫn chìm sâu bàng bạc
Dưới sương mù gieo hạt nhớ canh thâu
Đỗ Hữu Tài