(Từ Nỗi Niềm của YDT)
Đầu đông nghe nuối tiếc
Mùa thu lá vàng bay
Nhớ sao đôi mắt biêc
Lạc vào hồn ta say
Nỗi niềm gửi theo gió
Bay về tận nơi nào
Có người em ngày đó
Đón nhận lòng mê say
Đông này ta một lối
Em đi có nhớ gi
Một lời ta chưa nói
Nỗi niềm nào ai hay
Em phương trời xa lạ
Ta khép lại cuộc đời
Trong mùa đông tàn tạ
Như là thoáng hương bay
Nỗi niềm ta, ta hiểu
Nỗi niềm em, em hay.
Đỗ Hữu Tài
11 tháng 6, 2014
6 tháng 6, 2014
Mưa Bay
Thứ hai trời mưa bay
Ướt thềm hoa chiều nay
Bướm lười vờn quanh quẩn
Buồn! Hoa khẽ thở dài...
Thứ ba hoàng hôn mưa
Đêm rơi giọt sương thừa
Thấm nhòa hoa thạch thảo thảo
Bình minh hương gió đưa
Thứ tư gió ru mây
Nắng ngủ quên rạng ngày
Mưa rơi, sầu dạ thảo
Trăng khuất bóng hờn ai?
Thứ tư nắng quên ngày
Gió ru mây ngàn say
Mưa rơi... sầu dạ thảo
Trăng khuất bóng hờn ai?
Thứ năm trĩu giọt Ngâu
U hoài đóa sầu đâu
Bâng khuâng bên song cửa
Buồn nhớ tuổi mộng đầu
Cuối tuần chiều mưa rơi
Phố thị vắng thưa người
Lang thang lòng trống vắng
Nỗi buồn chợt lên ngôi!
Yên Dạ Thảo
06.07.2013
Nắng Lên
(Từ Mưa Bay của Yên Dạ Thảo)
Một ngày nhìn nắng lên
Lung linh sáng rạng ngời
Thứ hai trời ấm áp
Sao lòng lại lênh đênh
Thứ ba đợi bóng mây
Che lấp khoãng vô hình
Dắt đi từ thuở nọ
Mà đời vẫn lất lây
Thứ tư không còn ai
Đến kể chuyện ngọt ngào
Thứ năm dài vô tận
Đâu rồi dáng mảnh mai
Thứ sáu vẫn mênh mông
Phố khuya nằm lạnh lùng
Sương giăng đêm thứ bảy
Ai nào nhớ gì không ?
Chủ nhật chờ nắng lên
Mong người ấy một lần
Về đây cùng áo lụa
Ta được gọi lại tên
Đỗ Hữu Tài
17.09. 2013
Một ngày nhìn nắng lên
Lung linh sáng rạng ngời
Thứ hai trời ấm áp
Sao lòng lại lênh đênh
Thứ ba đợi bóng mây
Che lấp khoãng vô hình
Dắt đi từ thuở nọ
Mà đời vẫn lất lây
Thứ tư không còn ai
Đến kể chuyện ngọt ngào
Thứ năm dài vô tận
Đâu rồi dáng mảnh mai
Thứ sáu vẫn mênh mông
Phố khuya nằm lạnh lùng
Sương giăng đêm thứ bảy
Ai nào nhớ gì không ?
Chủ nhật chờ nắng lên
Mong người ấy một lần
Về đây cùng áo lụa
Ta được gọi lại tên
Đỗ Hữu Tài
17.09. 2013
Đếm Ngày
(Từ “Nắng Lên” của Đỗ Hữu Tài)
Thứ Hai thức giấc đợi chờ
Nắng khoe sợi nắng, sương mờ hơi sương
Hương thu ngời tỏa thơm hương
Hai đầu nỗi nhớ tơ vương vấn lòng!
Thứ Ba bảng lảng nắng hồng
Gió lồng lộng gió, mây bồng bềnh mây
Xế chiều bóng khuất nẻo tây
Khói lam sương phủ bao vây kín hồn
Thứ Tư ngắm ánh hoàng hôn
Lặn dần cuối ngõ, đêm buồn phố đêm
Ngồi hong tóc gió bên thềm
Thâu canh rưng rức dịu mềm nhớ nhung
Thứ Năm ngọn gió lạnh lùng
Luồn qua lối mộng về vùng hư không
Thương ai chiều vắng bên sông
Nhìn trời mây nước ngập lòng sầu vương
Đêm khuya thứ Sáu ngơi sương
Chờ bình minh rạng, chờ hương gió chiều
Đợi “cô trăng” bớt cô liêu
Mai thay áo lụa mỹ miều dáng hoa
Mong ngày thứ Bảy chậm qua
Nàng thu tắm nắng đậm đà sắc thu
Dịu dàng cánh gió chiều ru
Thơ say tình mộng vân du bóng chiều
Sớm mai Chủ Nhật mưa nhiều
Giọt sầu vương lá giọt đìu hiu rơi
Chiều nghe thu rụng rã rời
Đêm nghe tiếng gió bên đời quạnh hiu!
Yên Dạ Thảo
18. 09. 2013
Thứ Hai thức giấc đợi chờ
Nắng khoe sợi nắng, sương mờ hơi sương
Hương thu ngời tỏa thơm hương
Hai đầu nỗi nhớ tơ vương vấn lòng!
Thứ Ba bảng lảng nắng hồng
Gió lồng lộng gió, mây bồng bềnh mây
Xế chiều bóng khuất nẻo tây
Khói lam sương phủ bao vây kín hồn
Thứ Tư ngắm ánh hoàng hôn
Lặn dần cuối ngõ, đêm buồn phố đêm
Ngồi hong tóc gió bên thềm
Thâu canh rưng rức dịu mềm nhớ nhung
Thứ Năm ngọn gió lạnh lùng
Luồn qua lối mộng về vùng hư không
Thương ai chiều vắng bên sông
Nhìn trời mây nước ngập lòng sầu vương
Đêm khuya thứ Sáu ngơi sương
Chờ bình minh rạng, chờ hương gió chiều
Đợi “cô trăng” bớt cô liêu
Mai thay áo lụa mỹ miều dáng hoa
Mong ngày thứ Bảy chậm qua
Nàng thu tắm nắng đậm đà sắc thu
Dịu dàng cánh gió chiều ru
Thơ say tình mộng vân du bóng chiều
Sớm mai Chủ Nhật mưa nhiều
Giọt sầu vương lá giọt đìu hiu rơi
Chiều nghe thu rụng rã rời
Đêm nghe tiếng gió bên đời quạnh hiu!
Yên Dạ Thảo
18. 09. 2013
25 tháng 5, 2014
Lục Bát Tình Thu
THẢ
Người buông Lục Bát sông dài
Tôi trời viễn xứ thả vài vận theo
Hạt sầu qua mấy mùa gieo
Vàng thu chín rụng nhặt treo đầu giường!
***
BUÔNG
Buông tình theo lá thu bay
Buông lơi sợi nắng u hoài chiều hoang
Buông hồn thơ úa sầu loang
Buông trôi ngày tháng đa đoan ưu phiền...
***
NGHIÊNG
Mùa ngâu nghiêng nón che sầu
Hoàng hôn mây tím, tím màu buồn vương
Gió nghiêng bến đổ sông thương
Chiều nghiêng nhạt nắng quanh vườn cúc hoa
***
GOM
Xuân thì dệt mộng gió mây
Nhặt gom kỷ niệm chuỗi ngày chung mơ
Gom hương tình cũ vào thơ
Gieo vần thương nhớ đợi chờ mùa sang.
****
NÍU
Níu thời gian ướm mộng vàng
Níu bình minh rạng tỏa ngàn ánh tơ
Níu trăng thu sáng ngời mơ
Níu tình Lục Bát tứ thơ đẹp lời!
Yên Dạ Thảo
27.09.2013
Người buông Lục Bát sông dài
Tôi trời viễn xứ thả vài vận theo
Hạt sầu qua mấy mùa gieo
Vàng thu chín rụng nhặt treo đầu giường!
***
BUÔNG
Buông tình theo lá thu bay
Buông lơi sợi nắng u hoài chiều hoang
Buông hồn thơ úa sầu loang
Buông trôi ngày tháng đa đoan ưu phiền...
***
NGHIÊNG
Mùa ngâu nghiêng nón che sầu
Hoàng hôn mây tím, tím màu buồn vương
Gió nghiêng bến đổ sông thương
Chiều nghiêng nhạt nắng quanh vườn cúc hoa
***
GOM
Xuân thì dệt mộng gió mây
Nhặt gom kỷ niệm chuỗi ngày chung mơ
Gom hương tình cũ vào thơ
Gieo vần thương nhớ đợi chờ mùa sang.
****
NÍU
Níu thời gian ướm mộng vàng
Níu bình minh rạng tỏa ngàn ánh tơ
Níu trăng thu sáng ngời mơ
Níu tình Lục Bát tứ thơ đẹp lời!
Yên Dạ Thảo
27.09.2013
Lục Bát Theo Nhau
(Từ Lục Bát Tình Thu của Yên Dạ Thảo )
Thả...
Nhớ ai thao thức đêm dài
Sương giăng mù mịt miệt mài rơi theo
Trái sầu chín rụng còn gieo
Vần thơ lục bát Thả neo trên giường
Buông đời như cánh chim bay
Buông lòng trắc ẩn chiều buồn tan hoang
Buông sầu trong khúc nhạc loang
Buông tình không trọn ta mang muộn phiền
Mùa thu nghiêng chiếc lá sầu
Nắng nghiêng bóng ngã , ngã đầu xót thương
Mưa nghiêng từng giọt lệ buồn
Gió nghiêng mây xuống mặt đường tìm hoa
Ngày gom mộng thắm đường mây
Gom maù nhung nhớ dệt đầy đêm mơ
Gom lời buộc chặt tình thơ
Gom mùa hương sắc đưa vào cao sang
Níu ngày qua đắp chiều vàng
Níu trời trở giấc ngập tràn cung tơ
Níu đêm thu sáng trăng mơ
Níu tình Lục Bát từ thơ đẹp lời
Đỗ Hữu Tài
02.10.2013
Thả...
Nhớ ai thao thức đêm dài
Sương giăng mù mịt miệt mài rơi theo
Trái sầu chín rụng còn gieo
Vần thơ lục bát Thả neo trên giường
Buông đời như cánh chim bay
Buông lòng trắc ẩn chiều buồn tan hoang
Buông sầu trong khúc nhạc loang
Buông tình không trọn ta mang muộn phiền
Mùa thu nghiêng chiếc lá sầu
Nắng nghiêng bóng ngã , ngã đầu xót thương
Mưa nghiêng từng giọt lệ buồn
Gió nghiêng mây xuống mặt đường tìm hoa
Ngày gom mộng thắm đường mây
Gom maù nhung nhớ dệt đầy đêm mơ
Gom lời buộc chặt tình thơ
Gom mùa hương sắc đưa vào cao sang
Níu ngày qua đắp chiều vàng
Níu trời trở giấc ngập tràn cung tơ
Níu đêm thu sáng trăng mơ
Níu tình Lục Bát từ thơ đẹp lời
Đỗ Hữu Tài
02.10.2013
16 tháng 5, 2014
Vá MảnhTrăng Buồn
Xưa nhờ em vá khuyết trăng
Mùa sau tròn nở vơi trăn trở lòng
Đêm dài ngơi bớt lạnh đông
Hồn thôi băng giá buồn trong lẫn ngoài
Ừ thì vá hộ dùm ai!
Một người bên nợ, một vay bên nầy
Nửa trăng mảnh khuyết mai đầy
Đêm soi tìm mộng, tưởng hoài tình em
Mỗi mùa xuân đến bên thềm
Đêm thâu vọng nhớ êm đềm mùa qua
Niềm thương, nỗi nhớ, buồn sa
Xin đừng nhuộm ánh trăng xa úa màu!
Yên Dạ Thảo
Mùa sau tròn nở vơi trăn trở lòng
Đêm dài ngơi bớt lạnh đông
Hồn thôi băng giá buồn trong lẫn ngoài
Ừ thì vá hộ dùm ai!
Một người bên nợ, một vay bên nầy
Nửa trăng mảnh khuyết mai đầy
Đêm soi tìm mộng, tưởng hoài tình em
Mỗi mùa xuân đến bên thềm
Đêm thâu vọng nhớ êm đềm mùa qua
Niềm thương, nỗi nhớ, buồn sa
Xin đừng nhuộm ánh trăng xa úa màu!
Yên Dạ Thảo
Như Ánh Trăng Xa
(Từ bài Vá Mảnh Trăng Buồn của Yên Dạ Thảo)
Xưa em vá mảnh trăng buồn
Tôi nghe hơi thở trong buồng tim đau
Nợ em một mối hẹn nhau
Vá trăng tròn trịa ngày sau khuyết tàn
Xưa em đôi lúc ngỡ ngàng
Hỏi tôi trăng đến muộn màng vì sao?
Thơ anh tình vẫn khát khao
Mà duyên hai đứa lao đao một đời
Ánh trăng lơ lững giữa trời
Đêm nay ngồi vá bằng lời thiết tha
Em giờ như ánh trăng xa
Thơ tôi gọi nguyệt tình ta vẫn buồn
Đỗ Hữu Tài
Xưa em vá mảnh trăng buồn
Tôi nghe hơi thở trong buồng tim đau
Nợ em một mối hẹn nhau
Vá trăng tròn trịa ngày sau khuyết tàn
Xưa em đôi lúc ngỡ ngàng
Hỏi tôi trăng đến muộn màng vì sao?
Thơ anh tình vẫn khát khao
Mà duyên hai đứa lao đao một đời
Ánh trăng lơ lững giữa trời
Đêm nay ngồi vá bằng lời thiết tha
Em giờ như ánh trăng xa
Thơ tôi gọi nguyệt tình ta vẫn buồn
Đỗ Hữu Tài
Thôi Đừng!
(Họa bài Như ánh trăng xa của Đỗ Hữu Tài)
Mỗi lần trăng khuyết tôi buồn
Nhớ ai thuở ấy xé buồng tim: Đau!
Chặt lòng! Chẳng xót đời nhau
Gây sầu giăng mắc nghìn sau không tàn.
Sao hôm nay thấy ngỡ ngàng
Trăng ai muốn vá: muộn màng. Tại sao?
Một lần giết chết khát khao
Tim khô hồn héo lao đao suốt đời.
Vá trăng kinh động đến trời
Tôi van dừng lại bằng lời thiết tha:
Để yên cho mảnh trăng xa
Nhạt nhoà với chuyện tình ta u buồn!
Hiện Thanh
22.02.2013
Mỗi lần trăng khuyết tôi buồn
Nhớ ai thuở ấy xé buồng tim: Đau!
Chặt lòng! Chẳng xót đời nhau
Gây sầu giăng mắc nghìn sau không tàn.
Sao hôm nay thấy ngỡ ngàng
Trăng ai muốn vá: muộn màng. Tại sao?
Một lần giết chết khát khao
Tim khô hồn héo lao đao suốt đời.
Vá trăng kinh động đến trời
Tôi van dừng lại bằng lời thiết tha:
Để yên cho mảnh trăng xa
Nhạt nhoà với chuyện tình ta u buồn!
Hiện Thanh
22.02.2013
Trăng Khuyết Sầu
Nhỡ tay vá mảnh trăng buồn
Nào hay người vẫn dỗi hờn chuyện xưa
Ừ, thì để gió đông thưa
Phủ vầng trăng lạnh cho vừa lòng ai!
Người xa có hiểu lòng đây?
Cạnh bên ba mẹ mỗi ngày dạ, vâng
Làng bên mai mối tình thân
Mâm cau, trà rượu ân cần hỏi xin
Một bên hiếu, một bên tình
Bên nào “cô phụ” lòng mình đặng yên
Vầng trăng hơn nửa mảnh viền
Nửa phần sâu khuyết cô miên bóng buồn!
Yên Dạ Thảo
Nào hay người vẫn dỗi hờn chuyện xưa
Ừ, thì để gió đông thưa
Phủ vầng trăng lạnh cho vừa lòng ai!
Người xa có hiểu lòng đây?
Cạnh bên ba mẹ mỗi ngày dạ, vâng
Làng bên mai mối tình thân
Mâm cau, trà rượu ân cần hỏi xin
Một bên hiếu, một bên tình
Bên nào “cô phụ” lòng mình đặng yên
Vầng trăng hơn nửa mảnh viền
Nửa phần sâu khuyết cô miên bóng buồn!
Yên Dạ Thảo
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)