16 tháng 5, 2014

Thôi Đừng!

(Họa bài Như ánh trăng xa của Đỗ Hữu Tài)

Mỗi lần trăng khuyết tôi buồn
Nhớ ai thuở ấy xé buồng tim: Đau!
Chặt lòng! Chẳng xót đời nhau
Gây sầu giăng mắc nghìn sau không tàn.

Sao hôm nay thấy ngỡ ngàng
Trăng ai muốn vá: muộn màng. Tại sao?
Một lần giết chết khát khao
Tim khô hồn héo lao đao suốt đời.

Vá trăng kinh động đến trời
Tôi van dừng lại bằng lời thiết tha:
Để yên cho mảnh trăng xa
Nhạt nhoà với chuyện tình ta u buồn!

Hiện Thanh
22.02.2013

Trăng Khuyết Sầu

Nhỡ tay vá mảnh trăng buồn
Nào hay người vẫn dỗi hờn chuyện xưa
Ừ, thì để gió đông thưa
Phủ vầng trăng lạnh cho vừa lòng ai!

Người xa có hiểu lòng đây?
Cạnh bên ba mẹ mỗi ngày dạ, vâng
Làng bên mai mối tình thân
Mâm cau, trà rượu ân cần hỏi xin

Một bên hiếu, một bên tình
Bên nào “cô phụ” lòng mình đặng yên
Vầng trăng hơn nửa mảnh viền
Nửa phần sâu khuyết cô miên bóng buồn!

Yên Dạ Thảo


9 tháng 5, 2014

Tình Trăng

Sáng nay vạt nắng lười lên
Vương vương nhớ nhớ hoa quên nụ cười
Mây chiều hờ hững lặng trôi
Dỗi hờn tình gió ru hời phương nao
 
Trăng sầu cô lẻ canh thâu
Nửa vầng mờ khuyết bên cầu quạnh hiu
Nửa nghiêng soi bóng dáng kiều
Ngậm ngùi xa vắng nhớ tình thu mưa
 
Tình ai tựa gió giao mùa
Chiều chiều êm thổi dịu ru lá buồn
Và như sợi nắng tơ vương
Kết thành cánh nhớ vàng tương tư sầu
 
Tình ai trải khắp năm châu
Như nguồn suối chảy ngọt ngào hoài mơ
Tắm hồn thơ mát ngẩn ngơ
Đêm nàng dệt mộng đợi chờ tình trăng...

Yên Dạ Thảo
02.07.2011

Nắng Reo Ấm Áp Cuộc Đời

(Từ Tình Trăng của Yên Dạ Thảo)

Sáng nay con nắng mới lên
Mấy cụm mây trắng lênh đênh giữa trời
Nắng reo âm áp cuộc đời
Mây bay lơ lững gọi mời đàn chim

Ta nhìn trời , đất lặng im
Hồn như vào mộng lim dim phương nào
Biết ai có hiểu câu chào
Của người viễn khách ngọt ngào chào ai...

Chim đùa dưới nắng ban mai
Từng bầy chiu chít bên tai một người
Ngỡ như ai đó đang cười
Lá vui hớn hở trên mười ngón tay

Ta nhìn cảnh vật hồn say
Ước chi ai đó sáng nay vui cùng
Trời xa mà chẳng mịt mùng
Như trên trái đất ngượng ngùng nhìn nhau...

Đỗ Hữu Tài
05.07.2011


Hoa Nắng

(Từ Nắng Reo Ấm Áp Cuộc Đời của Đỗ Hữu Tài) 

Anh có nghe tiếng chim ríu rít
Tiếng vui cười khúc khích ngàn hoa
Mây thôi đọng khối lệ nhòa
Không hờn trách gió đa tình lãng du
 
Nay sáng không sương mù ngập lối
Nắng thôi lười, rạng chói vườn mơ
Lá vui hớn hở đợi chờ …
Sớm mai êm ả gió ru lá cành
 
Ở phương xa hồn anh say cảnh
Em chốn nầy say ánh nắng hồng
Trời cao đất rộng mênh mông
Buồn vui hoa - nắng cùng chung nỗi niềm.
 
Yên Dạ Thảo
08.07.2011


Theo Dòng Đời Bình Yên

(Từ Hoa Nắng của Yên Dạ Thảo)

Một trái tim hồn nhiên nhúc nhích
Theo dòng đời khắng khít bình yên
Tim thôi tìm cuộc oan khiên
Đời vui qua gánh ngã nghiêng một thời

Nắng lung linh rơi trên hoa cỏ
Gió reo mừng to nhỏ với mây
Bầu trời tuy cách đó đây
Gió , mây , nắng ấm vẫn vây giữa trời

Đỗ Hữu Tài
11.07.2011


7 tháng 5, 2014

Bài Thơ Tháng Năm

Con xin kính cẩn dâng Bà
Bài thơ như một món quà thiết tha
Tháng Năm mùa lễ thăng hoa
Ngợi ca Đức Mẹ hiện ra sáng ngời
Dậy cho người sống trên đời
Biết thờ phượng Đức Chúa Trời quang vinh
Biết tìm về với đức tin
Siêng năng lần hạt đọc kinh Kính Mừng

Bài thơ rộn rã tưng bừng
Như khi lần hạt không ngừng đắm say
Dù không tràng chuỗi cầm tay
Nhưng từng câu gẫm nằm ngay trong lòng
Tháng Năm dâng Mẹ hoa hồng
Lời thơ tươi mát như dòng sông xanh
Mẹ hiền như ánh trăng thanh
Dẫn đưa con khỏi khúc quanh lơ là

Bài thơ kính cẩn dâng Bà
Trái tim con viết thật thà thành tâm
Để mừng mùa lễ tháng Năm
Mẹ đã rửa hết tối tăm phàm trần
Bài thơ con viết ân cần
Luôn luôn mong mỏi được gần Thánh Ân
Để đời thôi hết phân vân
Tháng Năm hạnh phúc xin vâng lời Bà

Cúi xin Mẹ nhận món quà
Trái tim con viết thật thà tháng Năm

Đỗ Hữu Tài
05.05.2013

1 tháng 5, 2014

Một Ngày Buồn

Trời tháng tư bổng dưng buồn chi lạ!
Nắng cũng buồn rũ bóng xế ngoài hiên
Nỗi niềm riêng tựa chỉ rối ưu phiền
Gió xa miền rã rời ru cành lá
 
Trời tháng tư phố phường chưa vào hạ
Nụ hồng đào ủ rũ lúc chiều mưa
Uất kim hương đọng ướt giọt lệ thừa
Lưu ly thảo sầu ưu nơi vườn nhỏ
 
Trời tháng tư sương khuya nhòa hoa cỏ
Mặt trời còn say ngủ biếng lười lên
Mây lênh đênh, ta góc nhỏ sầu miên
Một ngày buồn! Khẽ tiếng lòng than thở ...
 
Yên Dạ Thảo


Tháng Tư Trời Viễn Xứ

Trời tháng tư một mình nơi xứ lạ
Như chim buồn nằm vạ ngủ ngoài hiên
Đời ngã nghiêng mang mãi gánh muộn phiền
Trôi theo gió rớt riêng miền cây lá

Trời tháng tư nắng vàng đang vào hạ
Xuân ngỡ ngàng từ tạ những ngày mưa
Ta xa chưa mà rưng rức cung thừa
Nghe tí tách như vừa đời bé nhỏ

Trời tháng tư sương giăng mềm ngọn cỏ
Quê hương mình mấy ngỏ mãi bấp bênh
Sầu chênh vênh rủ cánh gọi mây trời
Trăng lẻ bóng ta một đời than thở...

Đỗ Hữu Tài