Trưa nay vạt nắng lười lên
Vương vương nhớ nhớ hoa quên nụ cười
Mây chiều hờ hững lặng trôi
Dỗi hờn tình gió ru hời phương nao
Trăng sầu cô lẻ canh thâu
Nửa vầng mờ khuyết bên cầu quạnh hiu
Nghiêng mình soi bóng dáng kiều
Ngậm ngùi xa vắng nhớ tình thu xưa
Tình ai tựa gió giao mùa
Vào thu êm thổi dịu ru lá buồn
Vàng như sợi nắng sau vườn
Kết thành cánh nhớ tơ vương ánh màu
Tình ai trải khắp năm châu
Như nguồn suối chảy ngọt ngào hoài mơ
Tắm hồn thơ mát ngẩn ngơ
Đêm về dệt mộng đợi chờ tình trăng
Yên Dạ Thảo