13 tháng 7, 2014
Vẫn
Trôi vẫn trôi...
chiếc thuyền thơ lặng lẽ
Buồn vẫn buồn
tiếng khẽ nhịp thời gian
Rơi vẫn rơi
từng chiếc lá thu vàng
Nắng vẫn nắng
trong chiều mưa ảm đạm
Vẫn thế thôi ...
mây trời bay chầm chậm
Vẫn chiều tàn
đêm đến, bình minh sang
Vẫn ánh trăng
tròn nở, khuyết mờ tan
Mơ vẫn mơ
trong cõi thơ đầy mộng ...
Yên Dạ Thảo
10.07.2014
Cũng
( Từ “Vẫn” của YDT):
Đời cũng tan
trong bài thơ cô lẻ
Tình cũng tàn
quạnh quẽ giữa không gian
Buồn cũng rơi
theo những chiếc lá vàng
Người cũng trốn
bỏ lại sầu ảm đạm
Cũng hiu hắt
mây chiều trôi chầm chậm
Cũng nắng vàng,
bóng tối đợi ngày sang
Cũng mênh mang
bóng trăng khuyết , trăng tan
Cũng là mộng
trong vần thơ huyễn mộng
Đỗ Hữu Tài
10.07.2014
Đời cũng tan
trong bài thơ cô lẻ
Tình cũng tàn
quạnh quẽ giữa không gian
Buồn cũng rơi
theo những chiếc lá vàng
Người cũng trốn
bỏ lại sầu ảm đạm
Cũng hiu hắt
mây chiều trôi chầm chậm
Cũng nắng vàng,
bóng tối đợi ngày sang
Cũng mênh mang
bóng trăng khuyết , trăng tan
Cũng là mộng
trong vần thơ huyễn mộng
Đỗ Hữu Tài
10.07.2014
11 tháng 7, 2014
Hoài Niệm
Nửa đêm vắng bóng một người
Nửa đêm tìm lại nụ cười ngày xưa
Ngoài trời đang đổ cơn mưa
Mưa rơi lất phất đong đưa giọt sầu
Nửa đêm lạnh lẽo góc lầu
Nửa đêm hình bóng bạc mầu khói sương
Nụ cười ngày ấy dễ thương
Đêm nằm chạnh nhớ vấn vương nỗi lòng
Nửa đêm bỏ cuộc phiêu bồng
Nửa đêm tiếp tục gánh gồng dở dang
Tình chưa đủ tuổi tình tan
Đời chưa đi trọn gẫy ngang cuộc đời
Nửa đêm thao thức góc trời
Nửa đêm ai có nghẹn lời buồn đau
Đâu còn ràng buộc trầu cau
Đâu còn hẹn ước mai sau đồng sàng
Nửa đêm ai có mơ màng
Nửa đêm tỉnh giấc mộng vàng hư hao
Thương thời hạnh phúc khát khao
Nghe lòng hoài niệm xuyến xao chuyện tình
Nửa đêm lặng lẽ một mình
Nửa đêm chợt thấy bóng hình nhá nhem
Bây giờ nuối tiếc nửa đêm
Một đời hụt hẫng càng thêm nhớ người
Nửa đêm đánh mất nụ cười
Nửa đêm gọi mãi tên người xa xăm
Tình buồn chồng chất trăm năm
Tình đau như vết ngọt đâm ngậm ngùi
Nửa đêm thèm lắm ngọt bùi
Nửa đêm mảnh đất chôn vùi đời trai
Mặt trời đốt mất tương lai
Mặt trăng huyền diệu chia hai cùng người.
Đỗ Hữu Tài
09.07.2014
Nửa đêm tìm lại nụ cười ngày xưa
Ngoài trời đang đổ cơn mưa
Mưa rơi lất phất đong đưa giọt sầu
Nửa đêm lạnh lẽo góc lầu
Nửa đêm hình bóng bạc mầu khói sương
Nụ cười ngày ấy dễ thương
Đêm nằm chạnh nhớ vấn vương nỗi lòng
Nửa đêm bỏ cuộc phiêu bồng
Nửa đêm tiếp tục gánh gồng dở dang
Tình chưa đủ tuổi tình tan
Đời chưa đi trọn gẫy ngang cuộc đời
Nửa đêm thao thức góc trời
Nửa đêm ai có nghẹn lời buồn đau
Đâu còn ràng buộc trầu cau
Đâu còn hẹn ước mai sau đồng sàng
Nửa đêm ai có mơ màng
Nửa đêm tỉnh giấc mộng vàng hư hao
Thương thời hạnh phúc khát khao
Nghe lòng hoài niệm xuyến xao chuyện tình
Nửa đêm lặng lẽ một mình
Nửa đêm chợt thấy bóng hình nhá nhem
Bây giờ nuối tiếc nửa đêm
Một đời hụt hẫng càng thêm nhớ người
Nửa đêm đánh mất nụ cười
Nửa đêm gọi mãi tên người xa xăm
Tình buồn chồng chất trăm năm
Tình đau như vết ngọt đâm ngậm ngùi
Nửa đêm thèm lắm ngọt bùi
Nửa đêm mảnh đất chôn vùi đời trai
Mặt trời đốt mất tương lai
Mặt trăng huyền diệu chia hai cùng người.
Đỗ Hữu Tài
09.07.2014
8 tháng 7, 2014
Mộng Vỡ
Chiều xuân dạo phố thấy mà thương
Một kẻ lưu vong bước giữa đường
Lặng lẽ cô đơn sầu xứ lạ
Âm thầm bóng chiếc nhớ quê hương
Đầu xanh phiêu bạt cùng mưa nắng
Tóc bạc phong trần với gió sương
Mộng vỡ bao năm đời lãng tử
Mơ tàn còn lại nỗi buồn vương
Đỗ Hữu Tài
***
Shattered Dream
Strolling along the street one spring evening
It’ moving to see an exile slowly walking,
Head down in silence and solitude
His lonely soul must be filled with nostalgic thoughts.
Through rain or shine and wandering plight
His youth gone through dust and heart of life
Has apparently turned his hair silvery white.
Dream has shattered after years as a wanderer
Dreamland already gone, leaving sadness behind...
Thu Lê phỏng dịch
29 tháng 6, 2014
Thuyền Tình
Đường về quê ngoại, xe chạy ngang qua những cánh đồng ruộng thênh thang, hai bên đường lưa thưa vài căn nhà lá nho nhỏ bên cạnh những ngôi nhà tường vôi, mái ngối khá khang trang chợt trong tôi có một chút thương cảm len vào lòng.
Mình ơi, nói nhỏ mình nghe
Người ta đất rộng, vườn kề thênh thang
Nhà tường mái ngói khang trang
Mình nghèo cửa kín, chăn màn cũng không!
Em luôn tự nhủ với lòng
Thương anh, thương cả ruộng đồng luống rau
Lều tranh mái lá che đầu
Cơm canh đạm bạc không sầu dạ em
Thuyền đời một nổi ba chìm
Khéo tay lèo lái êm đềm lặng trôi
Mai này cuộc sống như người
Trăng sao chung ngắm đừng rời bỏ em!
Yên Dạ Thảo
Mình ơi, nói nhỏ mình nghe
Người ta đất rộng, vườn kề thênh thang
Nhà tường mái ngói khang trang
Mình nghèo cửa kín, chăn màn cũng không!
Em luôn tự nhủ với lòng
Thương anh, thương cả ruộng đồng luống rau
Lều tranh mái lá che đầu
Cơm canh đạm bạc không sầu dạ em
Thuyền đời một nổi ba chìm
Khéo tay lèo lái êm đềm lặng trôi
Mai này cuộc sống như người
Trăng sao chung ngắm đừng rời bỏ em!
Yên Dạ Thảo
Cầu Tre
À ơi ! mình nói ai nghe
Nhà mình ở cạnh cầu tre cuối làng
Nước lên nước xuống nhịp nhàng
Thuyền tình có sẳn mời nàng dạo chơi
Đêm về ta ngắm sao rơi
Ngày nghe chim hót thảnh thơi trong lòng
Nghỉ chi những chuyện bềnh bồng
Giàu , nghèo cũng chỉ trong vòng hư không
Cuộc đời kéo mãi mênh mông
Ta cùng bên cạnh trời trong tay ngà
Ai mang nét đẹp lụa là
Mỉm cười để gió mặn mà cho nhau...
Thuyền tình chở hết buồn đau
Ai cùng mình giữ ngày sau sông dài
Đỗ Hữu Tài
Nhà mình ở cạnh cầu tre cuối làng
Nước lên nước xuống nhịp nhàng
Thuyền tình có sẳn mời nàng dạo chơi
Đêm về ta ngắm sao rơi
Ngày nghe chim hót thảnh thơi trong lòng
Nghỉ chi những chuyện bềnh bồng
Giàu , nghèo cũng chỉ trong vòng hư không
Cuộc đời kéo mãi mênh mông
Ta cùng bên cạnh trời trong tay ngà
Ai mang nét đẹp lụa là
Mỉm cười để gió mặn mà cho nhau...
Thuyền tình chở hết buồn đau
Ai cùng mình giữ ngày sau sông dài
Đỗ Hữu Tài
11 tháng 6, 2014
Nỗi Niềm
Thu đi em nuối tiếc
Thu về thương lá phai
Trăng sầu soi bóng chiếc
U hoài nhớ tình ai
Từ cỏ hoa biết khóc
Tháng bảy mùa mưa Ngâu
Từ thu vàng trở gót
Mắt em vướng lệ sầu
Ngỡ ngàng chiếc lá bay
Theo cánh gió heo may
Quẩn quanh miền kỷ niệm
Phương trời anh có hay?
Chiều tàn, phai nhạt nắng
Mây tím buồn giăng giăng
Em ngồi soi đêm trắng
Nơi bến vắng cùng trăng
Nỗi niềm anh, em hiểu!
Buồn em, anh thấu chăng?
Yên Dạ Thảo
11.12.2012
Thu về thương lá phai
Trăng sầu soi bóng chiếc
U hoài nhớ tình ai
Từ cỏ hoa biết khóc
Tháng bảy mùa mưa Ngâu
Từ thu vàng trở gót
Mắt em vướng lệ sầu
Ngỡ ngàng chiếc lá bay
Theo cánh gió heo may
Quẩn quanh miền kỷ niệm
Phương trời anh có hay?
Chiều tàn, phai nhạt nắng
Mây tím buồn giăng giăng
Em ngồi soi đêm trắng
Nơi bến vắng cùng trăng
Nỗi niềm anh, em hiểu!
Buồn em, anh thấu chăng?
Yên Dạ Thảo
11.12.2012
Niềm Riêng
(Từ Nỗi Niềm của YDT)
Đầu đông nghe nuối tiếc
Mùa thu lá vàng bay
Nhớ sao đôi mắt biêc
Lạc vào hồn ta say
Nỗi niềm gửi theo gió
Bay về tận nơi nào
Có người em ngày đó
Đón nhận lòng mê say
Đông này ta một lối
Em đi có nhớ gi
Một lời ta chưa nói
Nỗi niềm nào ai hay
Em phương trời xa lạ
Ta khép lại cuộc đời
Trong mùa đông tàn tạ
Như là thoáng hương bay
Nỗi niềm ta, ta hiểu
Nỗi niềm em, em hay.
Đỗ Hữu Tài
Đầu đông nghe nuối tiếc
Mùa thu lá vàng bay
Nhớ sao đôi mắt biêc
Lạc vào hồn ta say
Nỗi niềm gửi theo gió
Bay về tận nơi nào
Có người em ngày đó
Đón nhận lòng mê say
Đông này ta một lối
Em đi có nhớ gi
Một lời ta chưa nói
Nỗi niềm nào ai hay
Em phương trời xa lạ
Ta khép lại cuộc đời
Trong mùa đông tàn tạ
Như là thoáng hương bay
Nỗi niềm ta, ta hiểu
Nỗi niềm em, em hay.
Đỗ Hữu Tài
6 tháng 6, 2014
Mưa Bay
Thứ hai trời mưa bay
Ướt thềm hoa chiều nay
Bướm lười vờn quanh quẩn
Buồn! Hoa khẽ thở dài...
Thứ ba hoàng hôn mưa
Đêm rơi giọt sương thừa
Thấm nhòa hoa thạch thảo thảo
Bình minh hương gió đưa
Thứ tư gió ru mây
Nắng ngủ quên rạng ngày
Mưa rơi, sầu dạ thảo
Trăng khuất bóng hờn ai?
Thứ tư nắng quên ngày
Gió ru mây ngàn say
Mưa rơi... sầu dạ thảo
Trăng khuất bóng hờn ai?
Thứ năm trĩu giọt Ngâu
U hoài đóa sầu đâu
Bâng khuâng bên song cửa
Buồn nhớ tuổi mộng đầu
Cuối tuần chiều mưa rơi
Phố thị vắng thưa người
Lang thang lòng trống vắng
Nỗi buồn chợt lên ngôi!
Yên Dạ Thảo
06.07.2013
Nắng Lên
(Từ Mưa Bay của Yên Dạ Thảo)
Một ngày nhìn nắng lên
Lung linh sáng rạng ngời
Thứ hai trời ấm áp
Sao lòng lại lênh đênh
Thứ ba đợi bóng mây
Che lấp khoãng vô hình
Dắt đi từ thuở nọ
Mà đời vẫn lất lây
Thứ tư không còn ai
Đến kể chuyện ngọt ngào
Thứ năm dài vô tận
Đâu rồi dáng mảnh mai
Thứ sáu vẫn mênh mông
Phố khuya nằm lạnh lùng
Sương giăng đêm thứ bảy
Ai nào nhớ gì không ?
Chủ nhật chờ nắng lên
Mong người ấy một lần
Về đây cùng áo lụa
Ta được gọi lại tên
Đỗ Hữu Tài
17.09. 2013
Một ngày nhìn nắng lên
Lung linh sáng rạng ngời
Thứ hai trời ấm áp
Sao lòng lại lênh đênh
Thứ ba đợi bóng mây
Che lấp khoãng vô hình
Dắt đi từ thuở nọ
Mà đời vẫn lất lây
Thứ tư không còn ai
Đến kể chuyện ngọt ngào
Thứ năm dài vô tận
Đâu rồi dáng mảnh mai
Thứ sáu vẫn mênh mông
Phố khuya nằm lạnh lùng
Sương giăng đêm thứ bảy
Ai nào nhớ gì không ?
Chủ nhật chờ nắng lên
Mong người ấy một lần
Về đây cùng áo lụa
Ta được gọi lại tên
Đỗ Hữu Tài
17.09. 2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)