2 tháng 5, 2015

Chiều !

Chiều qua lặng lẽ ra ngoài ngõ
Đứng trên bải cỏ đợi người ta
Nắng rơi phai nhạt màu rạng đỏ
Mà sao cô nhỏ vẫn chưa về  

Không thấy áo vàng màu hoa cúc
Ngẩn ngơ hun hút con đường dài
Đêm về làn gió khua cành trúc
Tim buồn rót khúc nhạc tương tư   

Biết ai có hiểu lòng cô độc
Một mình trằn trọc suốt canh thâu
Bóng tối dường như đang mời mọc
Thướt tha dáng ngọc hái trái sầu

Sáng mai thức dậy nhìn đường vắng
Sương khuya chìm lắng giữa bầu trời
Không biết bên kia người tóc ngắn
Có cùng tìm nắng buổi sáng mai

Khoảng cách hai nhà chung một lối
Ngượng ngùng muốn nói chẳng thành câu
Đành thôi lên tiếng càng thêm rối
Âm thầm giữ mãi mối tình riêng

Chiều nay ra ngõ đứng trông ngóng
Người ơi , mau chóng về đi người
Cho nắng không phai một chiếc bóng
Chờ chiếc áo vàng đứng ngóng trông

Đỗ Hữu Tài
28/04/2015

25 tháng 4, 2015

Còn Gì!

Ta có còn gì ở hôm nay
Ngoài hai cánh tay đã rã rời
Đôi chân bước mãi không mỏi mệt 
Một kiếp nhân sinh kéo mảnh đời

Ta có còn gì ở ngày mai
Cánh cửa tương lai khép im lìm
Căn phòng phong kín vầng nhật , nguyệt
Một áo long bào thiếu chiếc ngai

Ta sẽ làm gì từ hôm nay
Hát khúc nhạc hay để đổi đời
Như con tuấn mã tìm đồng cỏ
Như cánh chim trời tìm chốn bay

Ta sẽ làm gì ở ngày mai
Đặt lại trên vai gánh cuộc đời
Tìm làn nắng ấm hơ hiu hắt
Để biết đoạn đường chẳng tàn phai

Ta sẽ đi tìm những nàng thơ
Ngồi nghĩ vu vơ viết chuyện tình
Tình người , tình bạn , tình thi hữu
Để trái tim còn những ước mơ

Ta sẽ như là một sân ga
Nhìn chuyến tàu qua người gặp người
Như mây lơ lững theo làn gió
Rung động trong hồn ta thấy ta

Đỗ Hữu Tài
24/04/2015

****

Bạn Có Ta!

 Bạn còn đó tất cả ngày nay
Những cánh tay nhân ái chẳng rời
Với trái tim tuyệt vời bạn hữu
Chen chung vai làm mới cuộc đời

Tầng trời thắp ánh sao mai
Léo sáng niềm tin yêu hy vọng
Hạnh phúc bừng lên từ vòng nguyệt
Thiết tha cầu phủ phục dưới ngai

Chúa ban tất cả phúc ngày nay
Trong tâm luôn có bóng dáng Ngài
Lối đi cùng xanh tươi thảm cỏ
Nhọc nhằn gian khó chấp cánh bay

Thế giới trước mắt ánh nắng mai
Được tự do vấn bước đường dài
Không đốt cháy trong cơn nắng hắt
Thiên đường sáng lạn chẳng nhòa phai

Nương tựa nhau không quảng ngại
Chia nhau vụng dại đẹp khối tình
Yêu thương gìn giữ khi hiện hữu
Đêm an lành ấp ủ giấc mơ

Vá lại vết hằn đời dang dỡ
Để nhân từ ươm nở tim người
Vang vọng tiếng cười lan đầu gió
Trần gian khốn khó bạn có ta.

Kim Oanh
25/04/2015


3 tháng 4, 2015

Một Ngày Vui

Mừng ngày Chúa Phục Sinh
Thế giới vui rộn ràng
Có được ơn cứu chuộc
Mọi người cùng tôn vinh

Chúa đã chịu đóng đinh
Mão gai đổ máu đào
Giang tay trên Thập Tự
Vì đời Chúa hy sinh

Để mừng lễ Phục Sinh
Ta bỏ hết hận thù
Gần nhau tình thương mến
Cùng nhau giữ đức tin

Ngợi ca Mẹ Đồng Trinh
33 năm âm thầm
Một ngày trời giông bão
Nhìn con mình uy linh

Chúng ta cùng đọc kinh
Sốt sắng lời Kính Mừng
Tay lân xâu chuổi hạt
Trong lòng sáng tâm linh

Để mừng Chúa Phục Sinh
Đừng lo sống mơ hồ
Đừng đi trong tăm tối
Cầu Chúa ban bình minh

Thành tâm ta cầu xin
Thế giới được hòa bình
Mọi người đều no ấm
Thoát khỏi cảnh điêu linh

Tôi mừng lễ Phục Sinh
Không buông xuôi , muộn phiền
Không đầu hàng hoàn cảnh
Có Chúa lòng tự tin

Đỗ Hữu Tài
05/03/2015


1 tháng 4, 2015

Lạc Bến

 












Ánh Nguyệt

Sương khuya giăng kín bốn bề
Gió đưa ánh nguyệt trôi về nơi đâu
Chập chùng bóng tối chìm sâu
Lao xao cành lá từ lâu đợi chờ

Đêm đen cảnh vật mịt mờ
Cỏ hoa bám đất lặng lờ ngủ say
Sương mù nhỏ giọt trên cây
Lững lơ mấy cụm mây bay nhẹ nhàng

Tìm đâu ánh nguyệt dịu dàng
Cho đêm quyến rủ mộng vàng đam mê
Cho màn sương mỏng ngô nghê
Nghe lời của gió tỉ tê tỏ tình

Lao xao lá cũng lặng nhìn
Cỏ hoa thức giấc trở mình nằm nghe
Nhưng bầu trời vẫn vắng hoe
Sương rơi không đủ để che giọt sầu

Trăng chưa treo góc mái lầu
Ai rung từng tiếng đàn bầu thở than
Thả hồn vào cõi mênh mang
Tâm tư chùng xuống miên man nỗi lòng

Tim nghe nỗi nhớ chất chồng
Đàn rung lạc nhịp bềnh bồng đêm sâu
Mây trời trôi suốt canh thâu
Gió đưa ánh nguyệt bao lâu mới về ....?

Đỗ Hữu Tài
15 /01/2015

****

Lạc Bến

(Từ bài thơ Ánh Nguyệt của Đỗ Hữu Tài)

Sông thương gió lộng tư bề
Đẩy đưa hoa tím lạc về chốn đâu
Thuyền ai lướt sóng đêm sâu
Tìm bờ bến cũ đã lâu hẹn chờ

Đường quê sương khói lam mờ
Thâu canh một ánh trăng lờ lửng say
Xôn xao cành lá cỏ cây
Có con đom đóm vờn bay nhịp nhàng

Gió xuân dịu dịu dàng dàng
Ru mây và đóa hoa vàng ngủ mê
Đưa hồn vào mộng ngô nghê
Chìm say, quên lãng tái tê cõi tình!

Mặt trời dần khuất tầm nhìn
Chiều tàn, ta với bóng mình lắng nghe
Lá rơi nhè nhẹ sau hè
Bâng khuâng sợi nắng nghiêng che phím sầu

Mưa sương giăng kín nguyệt lầu
Tiếng đàn xa vắng trút bầu oán than
Tình ơi, sao mãi mang mang
Để buồn vương vấn lòng man mác lòng

Bao thu lá rụng phủ chồng
Vẫn còn trong cõi mơ bồng giấc sâu
Mây trôi bảng lảng đêm thâu
Thuyền trăng lạc bến từ lâu chưa về! 

Yên Dạ Thảo

23/03/2015


20 tháng 3, 2015

Tìm Lại Mùa Xuân













Tôi đã bỏ mùa xuân nơi xứ Việt
Để bùi ngùi từ biệt những thân thương
Rời quê hương một buổi tối mịt mùng
Nhìn sông nước lạnh lùng chào mây gió

Tôi đã có mùa xuân trên đất khách
Có vòm trời như trách kẻ lưu vong
Sống long đong riêng rẽ góc hoang tàn
Nghe chim hót ngỡ ngàng đau khôn xiết

Tôi đã biết mùa xuân đang trở lại
Biết mình còn tồn tại lúc xuân sang
Không thở than dù mỏi bước nặng nề
Để nhìn thấy xuân về trong đôi mắt

Tôi đã mất những mùa xuân tuổi trẻ
Mất một thời vui vẻ với thiên nhiên
Đời ngả nghiêng nhưng tìm lại cuộc đời
Có nắng ấm , mây trời bay theo gió

Tôi đang có những mùa xuân tươi thắm
Có tình người nồng ấm ở nơi đây
Như hàng cây chờ đợi gió giao mùa
Nghe chim hót nô đùa cùng hoa cỏ

Tôi đang bỏ những mùa xuân vô vọng
Để tim tìm rung động những giấc mơ
Tìm vần thơ ôm ấp những ngọt ngào
Tìm tình tự đưa nàng xuân vào mộng

Đỗ Hữu Tài 
10/03/2015


1 tháng 3, 2015

Một Ngày...


   

Thơ: Đỗ Hữu Tài
Nhạc: Võ Vĩnh Thuận
Hòa âm: Đỗ Hải
Tiếng hát: Quốc Duy


Buồn!

Một buồn bị mất căn nhà
Hai buồn xóm cũ cũng già như ta
Ba buồn nhớ lũ bạn xa
Bốn buồn năm tháng trôi qua hững hờ
Năm buồn thuyền lạc bến bờ
Sáu buồn tuấn mã bơ phờ ngủ say
Bẩy buồn hun hút tình bay
Tám buồn cô đọng quắt quay nỗi buồn
Chín buồn nước chẳng về nguồn
Mười buồn thơ chết cho buồng tim đau

Đời buồn sớm tối như nhau
Đời buồn mỗi bước ngày sau mỏi mòn
Đời buồn khao khát không còn
Đời buồn như ánh trăng tròn cô đơn
Đời buồn đời vẫn trống trơn
Đời buồn như bức tranh sơn nhạt màu
Đời buồn lặng lẻ góc lầu
Đời buồn mộng vỡ nát nhầu cơn mơ
Đời buồn một bóng ngẩn ngơ
Đời buồn chôn với vần thơ nỗi buồn .

Đỗ Hữu Tài
20/02/2015

20 tháng 2, 2015

Lại Một Tết Ta

Ta tức tốc tìm tới Tết Ta
Chờ cho chếnh choáng cha cha cha
Hân hoan hớn hở hùng hục hát
Cắm cổ cùng cười cất câu ca

Ta tới tiệc tàn từ Tết Ta
Quanh quẩn quơ quào quay quắt qua
Bạn bè bận bịu bê bết bỏ
Riu ríu rầu rì rón rén ra

Ta tiếc tiệc tùng tại Tết ta
Ngớ ngẩn ngượng ngùng ngưng ngân nga
Khéo khen khờ khạo không khao khát
Thất thoát thiệt thà thôi thiết tha

Ta tính tìm tòi tài Tết Ta
Mùi mê mất  mát mượn mùi ma
Líu lưỡi lăm le lòng lây lất
Dê dứt dịu dàng dưỡng dê da

Ta thấy được gì ở Tết Ta
Nắng chiều lạc lõng nơi xứ xa
Đêm đông lạnh lẻo nhìn bông tuyết
Gió rũ bụi mờ ru hồn ta

Ta mặc mọi người đón Tết Ta
Đời ta , ta giữ cho riêng ta
Ô hay , náo nức chi thêm mệt
Tết của người ta , có phải ta

Năm nay đón Tết như năm ngoái
Tiếng pháo giao thừa xa tít xa...

Đỗ Hữu Tài
Ất Mùi 19/02/2015


14 tháng 2, 2015

Hương Yêu Đến Cùng














(Cảm tác từ Mời Em Đón Xuân của Đỗ Hữu Tài)

Ý trời chẳng đặng ghé thăm
Thì thôi gởi đến bấy năm tình chờ
Hiên ngoài vàng rực nắng mơ
Ấp yêu kỷ niệm những tờ thư xanh

Mấy xa còn đó tình anh
Con tim mở ngỏ lượn quanh gót hài
Đưa nhau dìu giấc mơ dài
Tinh khôi cười nụ trúc mai lỡ làng

Ừ thì một chuyến em sang
Yến anh ríu rít reo vang giọng tình
Thầm trao ánh mắt lặng thinh
Thiên thu sống mãi bóng hình hôm nay

Đầu  năm trẩy lộc cầu may
Hương xuân ngan ngát thoảng bay xa gần
Nợ nhau giây phút bâng khuâng
Tim ngoan sái nhịp lâng lâng dập dồn

Tình yêu tiếng nói vộ ngộn
Giang đầu giang vỹ tâm hồn trọn trao
Thuyền tình cỡi sóng xa nhau
Phong ba bảo táp giữ màu trinh nguyên

Thì thôi âu chẳng là duyên
Mai đơm én lượn thề nguyền tự tâm
Cát vàng rón rén anh nằm
Hải âu đơn độc xa xăm trở về

Mười hai tháng đủ dài ghê
Nhớ nhau một thoáng mãi mê quên đường
Trời đày ngăn cách  sông Tương
Chung dòng uống cạn đoạn trường buồn vui

Đêm xuân nhung nhớ chưa nguôi
Tình quân ơi hỡi ngọt bùi vẫn đây
Tin yêu hy vọng tràn đầy
Chút hương gửi gió theo mây đến cùng

Kim Phượng