15 tháng 8, 2014

Đừng Hỏi Vì Sao














Em đừng hỏi vì sao tôi mơ mộng
Còn hẹn hò rung động trong chiêm bao
Tìm khát khao đâu đó một bóng hình
Mà mơ tưởng đoạn tình buồn vô vọng

Bầu trời rộng tôi mơ làm làn gió
Nghe trong hồn còn có một mùa xuân
Lòng lâng lâng nhìn những cánh mai vàng
Gió xuân đến dù muộn màng xa cách

Em đừng trách vì sao tôi lận đận
Mà vẫn còn kề cận bên người mơ
Vẫn làm thơ âu yếm tặng cho người
Lòng say đắm nụ cười ai quyến rũ

Tôi ấp ủ cuộc tình không đoạn kết
Nên suốt đời chưa hết gọi người yêu
Dù hắt hiu sương gió bạc mái đầu
Dù đên hạ ve sầu than mòn mỏi

Em đừng hỏi vì sao tôi đắm đuối
Khi tuổi đời như nắng cuối chiều thu
Thơ vẫn ru tình tự thật ngọt ngào
Như dòng suối thắm vào đôi môi mọng

Tôi rung động con tim còn rung động
Cuối cuộc đời hoài vọng một sắc hương
Vẫn vấn vương lưu luyến chuyện một thời
Tôi tha thiết gọi mời người say mộng .

Đỗ Hữu Tài
11.08.2014


7 tháng 8, 2014

Một Giấc Mơ











Tôi vẫn đắm chìm trong giấc mơ
Dù chỉ vu vơ rất nhẹ nhàng
Tên em gọi đoá hoa vàng
Để nghe giọng nói dịu dàng mỗi đêm

Đêm xuống ta chờ ánh trăng lên
Hồn thả lênh đênh giữa bầu trời
Mời em tươi thắm gọi mời
Lòng tôi đắm đuối bên đời ấm êm

Êm ả mơ màng êm ả trôi
Ta ghép thành đôi hai bóng hình
Lắng nghe tiếng gió tự tình
Cho trăng mười sáu đứng nhìn hai ta

Ta hết ngại ngùng ngồi cạnh nhau
Sợ sẽ tàn mau cuộc vui này
Bóng đêm ôm ấp vai gầy
Hương đêm bàng bạc đắp đầy tình yêu

Yêu nhé dù là giấc mơ hoa
Đừng để trôi qua mộng tâm đầu
Em đi bỏ lại nguyệt sầu
Tôi buồn lặng lẽ góc lầu nhớ em

Em có bao giờ chung giấc mơ
Đọc những bài thơ rất nồng nàn
Mỗi đêm tôi đã mơ màng
Viết lên tặng đoá hoa vàng tình thơ.

Đỗ Hữu Tài
02.08.2014


3 tháng 8, 2014

Xin Câu Trả Lời

Đố em trong lúc gió sương
Anh thường nghĩ ngợi nhớ thương điều gì
Đố em ai đã kiêu kỳ
Cho anh ngơ ngẩn đứng lì đợi trông
Đố em ai cứ nói " không "
Cho anh lẽo đẽo chờ mong tiếng " ừ "
Đố em ai vẫn chần chừ
Cho anh xuôi ngược lừ đừ đi theo

Đố em đường xá cong queo
Mà sao anh vẫn cố đeo đuổi hoài
Đố em nhìn dáng trang đài
Mấy ai gan dạ thở dài bỏ đi
Đố em trồng được cây si
Có ai hát khúc biệt ly vẫy chào
Đố em nghe giọng ngọt ngào
Hồn ai không lạc đường vào ngô nghê

Đố em tình thắm cơn mê
Ai không mộng mị ủ ê mong chờ
Đố em ai dám hững hờ
Khi tình hò hẹn đến giờ gặp nhau
Đố em duyên nợ trầu cau
Ai không mong muốn mau mau tới ngày
Đố em nghiã đẹp tình đầy
Ai không hạnh phúc xum vầy yêu đương

Đố em trên bến sông Tương
Thuyền nào không vượt trùng dương quay về
Đố em hạnh phúc tràn trề
Tình nào không ngọt cận kề ấm êm
Đố em những lúc về đêm
Ai cùng em sẽ ngồi xem sao trời
Đố em đi hết cuộc đời
Ai nhìn âu yếm nói lời yêu em ...

Đỗ Hữu Tài
26.07.2014



Thưa Rằng...

(Từ "Xin Câu Trả Lời" của Đỗ Hữu Tài)

Thưa rằng những lúc gió sương
Nhìn trăng anh nhớ người thương chứ gì?
Rằng xưa kia em chẳng kiêu kỳ
Tại ai thích ngắm cây si bên đường

Rằng thưa “không” nói mà “thương”
Thương mà không nói lòng vương vấn hoài!
Tiếng “Ừ” ngại nói cùng ai
Thôi thì cứ để thêm ngày đợi mong!

Được lòng thì phải nhọc công
Được tình ắt phải đi vòng quanh quanh
Thở dài nở lớn gan anh
Để mời em bước theo anh chung đường 

Cây si trồng trước cổng trường
Biệt ly sầu khúc em thường lắng nghe
Gió ru êm ả chiều hè
Tiếng thơ em ngọt... tiếng ve lạc rồi!

Thắm tình ươm mộng đầy vơi
Thề non hẹn biển trao lời cùng nhau
Hỏi rằng duyên nợ cau trầu
Tu bao nhiêu kiếp tình trao nghĩa đầy?

Duyên thơ mộng mị gió mây
“Sum vầy” hai chữ kiếp nầy có không?
Thuyền xưa ngược gió xuôi dòng
Sông tương bến đổ qua đông hẹn về

Biết rằng ngày tháng cận kề
Mà nghe xa vắng bộn bề nhớ nhung
Người mơ hai chữ “tương phùng”
Em mơ hai chữ “thủy chung” thuyền tình!

Yên Dạ Thảo
03.08.2014

27 tháng 7, 2014

Bóng Nước














Lơ lửng trên sông một con thuyền
Cắm sào lặng lẽ giữa đêm thâu
Cô gái miên man soi bóng nước
Hỏi gió gieo sầu đến bao lâu

Đời vẫn cô đơn như nguyệt sầu
Mới tròn vội khuyết mộng lênh đênh
Xuân xanh tàn tạ theo bóng nước
Ngọn sóng vô tình vẫn bấp bênh

Lòng mãi ngậm ngùi với nắng mưa
Trái tim thổn thức còn đong đưa
Mỗi khi chiếc mái khua bóng nước
Chạnh thấy xót xa kiếp má hồng

Thuyền không chở hết ánh trăng thanh
Tình chưa có bến đón xuân thì
Cô ngồi ngắm nguyệt trên bóng nước
Là biết sông già nhốt tuổi xanh

Biết đến bao giờ bước sang sông
Đời khỏi long đong với con thuyền
Mái chèo thôi đẩy trôi bóng nước
Còn lại trăng vàng bóng người mong

Đỗ Hữu Tài
18.07.2014


Bao Giờ Đưa Bóng Sang Sông

(Cảm tác từ Bóng Nước của Đỗ Hữu Tài)

Thuyền ai lờ lững trên sông vắng
Gợn hồn bóng nước suốt năm canh
Trôi nổi hoài thuyền theo sóng nước
Nào biết tình bóng đã... từ lâu

Lòng riêng canh cánh giết đời nhau
Tròn khuyết trăng xoay vẫn ngập sầu
Mộng đầu vùi dập bên sóng nước
Vô tình thuyền nhẹ lướt trôi mau

Bóng nước âm thầm ngày nắng mưa
Thuyền trôi bóng đợi ai tiễn đưa
Ngày tiếp nối ngày con sóng nước
Ngược xuôi dòng khua mái thuyền xa

Mơ bóng hằng nga thuyền chở trăng
Lòng sâu trăng ngập trải khoang đầy
Đùa nhau vui cợt trên sóng nước
Mòn mỏi thuyền ơi mãi bóng chờ

Bóng nước mơ gì chuyện sang sông
Hỏi chi câu ấy để đau lòng
Dửng dưng thuyền mãi đeo sóng nước
Bao giờ thuyền chở bóng sang sông

Kim Phượng


Làm Quen














Trời cho mười ngón tay ngà
Thon thon xinh xắn nõn nà dễ thương
Mỏng manh như những giọt sương
Đôi bàn tay nhỏ mùi hương nồng nàn
Hiu hiu gió thổi nhẹ nhàng
Cô mơn từng sợi dịu dàng tóc mây
Mỗi chiều đứng ở bên đây
Tôi thường nhìn trộm đôi tay mượt mà

Trời cho mười ngón tay ngà
Mà sao cô lại lơ là với tôi
Nhìn chi những áng mây trôi
Để cho khoảng cách xa xôi tiêu điều
Tôi mơ qua đó mỗi chiều
Cùng cô trò chuyện đôi điều bên nhau
Dù cho nắng có tàn mau
Vẫn còn câu hẹn ngày sau đậm đà

Trời cho mười ngón tay ngà
Ngón dài ngón ngắn mượt mà làm sao
Mỗi chiều tôi cứ nôn nao
Nhìn cô hàng xóm xôn xao trong lòng
Ước gì dưới giọt nắng hồng
Có thêm ngọn gió thổi bồng tóc lên
Đôi bàn tay trắng lênh đênh
Cô mơn mái tóc ở bên kia nhà

Trời cho mười ngón tay ngà
Mong cô cho một món quà làm quen
Để lòng tôi khỏi rối ren
Mỗi chiều không phải mon men trộm nhìn
Cô ơi trước nghĩa sau tình
Láng giềng đừng để một mình tôi mơ
Mỗi chiều ra ngẩn vào ngơ
Nhìn cô hàng xóm ngây thơ cạnh nhà

Đỗ Hữu Tài
15.07.2014


22 tháng 7, 2014

Qua Rồi Tuổi Ngọc

(Cảm tác từ Làm Quen của Đỗ Hữu Tài)
Tựa hồn năm cũ ngọc ngà
Búp măng thon nhỏ nuột nà trộm thương
Dãi dầu năm tháng gió sương
Thời gian thôi đã ngát hương nồng nàn
Còn đâu mười ngón nhịp nhàng
Mơn man suôi tóc dịu dàng xoã bay
Cố nhân người hỡi còn đây
Giữ ân tình cũ đôi tay nõn nà

Một thời tuổi ngọc tuổi ngà
Cảm người quân tử gọi là...cùng tôi
Dòng đời oan nghiệt lặng trôi
Duyên may thì chẳng xa xôi mọi điều
Lòng ai mặt nước thu chiều
Hồn đây liễu rũ nguyện điều có nhau
Hồ thu vàng nắng rơi mau
Lung linh dáng liễu kiếp sau la đà

Qua thời tuổi ngọc tuổi ngà
Đã yêu câm lặng thế mà...tại sao
Chuyện xưa nhấc lại nao nao
Muốn quên tình lại lao xao cõi lòng
Ông tơ vò sợi chỉ hồng
Vòng dây định mệnh bồng bềnh rối lên
Cây đời phận số lênh đênh
Tiếc không bám rễ cạnh bên hiên nhà

Mơ về tuổi ngọc tuổi ngà
Đôi dòng hoài cảm thay quà muốn quen
Ước gì lứa tuổi rủ ren
Rèm che mở lối say men ngắm nhìn
Đôi tim khấng khít rõ tình
Tri âm tri kỷ chúng mình dệt mơ
Làm sao trở lại ngu ngơ
Làm sao vờ rớt bài thơ bên nhà

Kim Phượng



13 tháng 7, 2014

Vẫn












Trôi vẫn trôi...
chiếc thuyền thơ lặng lẽ
Buồn vẫn buồn
tiếng khẽ nhịp thời gian
Rơi vẫn rơi 
từng chiếc lá thu vàng
Nắng vẫn nắng
trong chiều mưa ảm đạm

Vẫn  thế thôi ...
mây trời bay chầm chậm
Vẫn chiều tàn
đêm đến, bình minh sang
Vẫn ánh trăng
tròn nở, khuyết mờ tan
Mơ vẫn mơ
trong cõi thơ đầy mộng ...

Yên Dạ Thảo
10.07.2014


Cũng

( Từ “Vẫn” của YDT):

Đời cũng tan
trong bài thơ cô lẻ
Tình cũng tàn
quạnh quẽ giữa không gian
Buồn cũng rơi
theo những chiếc lá vàng
Người cũng trốn
bỏ lại sầu ảm đạm
 
Cũng hiu hắt
mây chiều trôi chầm chậm
Cũng nắng vàng,
bóng tối đợi ngày sang
Cũng mênh mang
bóng trăng khuyết , trăng tan
Cũng là mộng
trong vần thơ huyễn mộng
   
Đỗ Hữu Tài
10.07.2014