7 tháng 5, 2014

Bài Thơ Tháng Năm

Con xin kính cẩn dâng Bà
Bài thơ như một món quà thiết tha
Tháng Năm mùa lễ thăng hoa
Ngợi ca Đức Mẹ hiện ra sáng ngời
Dậy cho người sống trên đời
Biết thờ phượng Đức Chúa Trời quang vinh
Biết tìm về với đức tin
Siêng năng lần hạt đọc kinh Kính Mừng

Bài thơ rộn rã tưng bừng
Như khi lần hạt không ngừng đắm say
Dù không tràng chuỗi cầm tay
Nhưng từng câu gẫm nằm ngay trong lòng
Tháng Năm dâng Mẹ hoa hồng
Lời thơ tươi mát như dòng sông xanh
Mẹ hiền như ánh trăng thanh
Dẫn đưa con khỏi khúc quanh lơ là

Bài thơ kính cẩn dâng Bà
Trái tim con viết thật thà thành tâm
Để mừng mùa lễ tháng Năm
Mẹ đã rửa hết tối tăm phàm trần
Bài thơ con viết ân cần
Luôn luôn mong mỏi được gần Thánh Ân
Để đời thôi hết phân vân
Tháng Năm hạnh phúc xin vâng lời Bà

Cúi xin Mẹ nhận món quà
Trái tim con viết thật thà tháng Năm

Đỗ Hữu Tài
05.05.2013

1 tháng 5, 2014

Một Ngày Buồn

Trời tháng tư bổng dưng buồn chi lạ!
Nắng cũng buồn rũ bóng xế ngoài hiên
Nỗi niềm riêng tựa chỉ rối ưu phiền
Gió xa miền rã rời ru cành lá
 
Trời tháng tư phố phường chưa vào hạ
Nụ hồng đào ủ rũ lúc chiều mưa
Uất kim hương đọng ướt giọt lệ thừa
Lưu ly thảo sầu ưu nơi vườn nhỏ
 
Trời tháng tư sương khuya nhòa hoa cỏ
Mặt trời còn say ngủ biếng lười lên
Mây lênh đênh, ta góc nhỏ sầu miên
Một ngày buồn! Khẽ tiếng lòng than thở ...
 
Yên Dạ Thảo


Tháng Tư Trời Viễn Xứ

Trời tháng tư một mình nơi xứ lạ
Như chim buồn nằm vạ ngủ ngoài hiên
Đời ngã nghiêng mang mãi gánh muộn phiền
Trôi theo gió rớt riêng miền cây lá

Trời tháng tư nắng vàng đang vào hạ
Xuân ngỡ ngàng từ tạ những ngày mưa
Ta xa chưa mà rưng rức cung thừa
Nghe tí tách như vừa đời bé nhỏ

Trời tháng tư sương giăng mềm ngọn cỏ
Quê hương mình mấy ngỏ mãi bấp bênh
Sầu chênh vênh rủ cánh gọi mây trời
Trăng lẻ bóng ta một đời than thở...

Đỗ Hữu Tài


27 tháng 4, 2014

Mùa Xuân Có Em

Em chỉ là xuân chỉ thế thôi
Mùa xuân gợi cảm với trăng vàng
Mùa xuân có gió hôn trên lá
Mùa của hoa xuân nở rộn ràng

Xuân đến bầu trời thật đáng yêu
Giọt nắng liêu xiêu trước sân nhà
Có bầy chim nhỏ đang to nhỏ
Mây lướt nhẹ nhàng gió hiu hiu

Em gọi là xuân gọi mùa xuân
Gọi gió bâng khuâng suốt đêm trường
Gọi hoa thức giấc cùng cây cỏ
Nhìn nắng mới lên rơi xuống đường

Xuân đến cho đời muôn sắc hoa
Vạn vật xuýt xoa đón xuân hồng
Vòng xoay trời đất ôi diễm tuyệt
Mang đến một mùa xuân thướt tha

Em mãi là em, mãi mãi em
Mang phút ấm êm đến cho đời
Mang làn gió mới ru mây trắng
Mang giọt mưa xuân mát bầu trời

Đỗ Hữu Tài
Tháng 4.2008


Bến Xưa

Chiều xưa trên bến Vân Lâu
Có hai người thả mộng sâu vào đời
Tình yêu trong trắng tuyệt vời
Kề vai to nhỏ những lời yêu thương
Chiều vàng rủ bóng tà dương
Chia tay quyến luyến nhớ thương đợi chờ
Ly tan bỗng đến bất ngờ
Tình xưa đầy mộng bây giờ về đâu

Người buồn lặng lẽ đêm thâu
Mỗi năm khâu lại vết khâu chưa lành
Thương cho giấc mộng không thành
Xin thời gian hãy dỗ dành người xưa
Sao Khuya vài cánh lưa thưa
Gió ru hời hợt đong đưa nỗi niềm
Sương rơi trên cỏ im lìm
Người ơi ta biết kiếm tìm nơi đâu

Chiều nay tình đã chìm sâu
Nhớ người trên bến Vân Lâu một mình
Ai gây chi cảnh tội tình
Quê hương ly loạn cho mình xa nhau
Người em xứ Huế thương đau
Người nơi xứ lạ khát khao bồi hồi
Đã ba mươi mốt năm rồi
Vẫn thường mơ ước về ngồi bến xưa

Đỗ Hữu Tài
Tháng 4. 2008

23 tháng 4, 2014

Bài Thơ Cùng Khổ

Đừng than thở ưu phiền vì số phận
Hay trách mình lận đận giữa trần gian
Chớ bi quán hãy tìm Chúa nương nhờ
Tình yêu Chúa vô bờ không kể siết

Thơ  tôi viết tặng riêng người cùng khổ
Như mùa hè đang đổ những giọt mưa
Như buổi trưa có gió mát lượn vòng
Để xoa diệu nỗi lòng ai rên siết

Thơ tôi viết hiền hòa tình nhân loại
Mỗi một lời mời gọi yêu thương nhau
Nén đớn đau hiệp nhất lời kinh cầu
Chúa ban sức đương đầu cùng khúc chiết

Thơ tôi viết không cầu kỳ văn vẻ
Nhưng đong đầy lời lẽ nghĩa Tình Thân
Bạn băn khoăn... tôi rối rắm nỗi niềm
Ta dâng Chúa để tìm Tình Thương Chúa

Thơ tôi viết còn lắm điều ngượng ngập
Bạn nơi nào có gặp được ý thơ?
Lúc bơ vơ xin nhớ ở góc trời
Tôi đây cũng dâng lời trong kinh nguyện

Thôi chào nhé! Bạn đồng hành cùng khổ
Con đường dài gian khổ sẽ đi qua
Chớ kêu ca ta tìm Chúa van nài
Xin che chở những ngày theo chân Chúa

Đỗ Hữu Tài


Tình Non Mùa Thu

Mỗi độ thu sang nhìn lá vàng
Đọc bài thơ cũ lòng héo hon
Áo tím em che sầu sâu thẳm
Sợi nhớ treo mòn mối tình non

Gõ nhịp lang thang trên mặt đường
Nắng chiều hời hợt bóng liêu xiêu
Cuộc đời viễn xứ còn nặng nợ
Nên mượn góc trời sống quạnh hiu

Nhìn ánh trăng vàng ai nhớ ai
Gió thu rơi rụng giọt sương mai
Ngày ấy môi ngoan chưa biết khóc
Đêm nhớ về ai bỗng ngậm ngùi

Thuở tóc còn xanh chưa nhuốm sầu
Hẹn hò chưa đủ để vấn vương
Tình chưa đủ tuổi tình ly biệt
Chợt thấy hiện về nghe nhớ thương

Áo tím em còn nhuộm sắc thu
Môi ngoan hé nụ với xuân thì
Đời tôi nhuốm bạc theo sương gió
Áo tả tơi cùng kiếp lãng du

Đỗ Hữu Tài
16.10.2012


22 tháng 4, 2014

40 Ngày Đêm

40 ngày đêm nơi sa mac
Chúa âm thầm cầu nguyện cùng Cha
Xin cho vượt khỏi xót xa
Xin Cha Chí Thánh thứ tha loài người

40 ngày đêm tôi đã có
Là cuộc đời để gió cuốn trôi
Cuốn đi tình bạc nghĩa vôi
Để còn hụt hẫng xa xôi Chúa Trời

40 ngày đêm tìm đến Chúa
Như cánh đồng cây lúa trổ bông
Cuộc đời tôi hết trống không
Chúa thương dìu dắt đi trong bụi trần

40 ngày đêm tôi mong mỏi
Chúa thương tình cứu rỗi tâm linh
Mùa chay sốt sắng đọc kinh
Mùa chay giữ vững đức tin theo Ngài

40 ngày đêm còn tiếp tục
Như dòng sông nước đục đáy sâu
Tôi còn trằn trọc đêm thâu
Tôi còn toan tính lo âu chuyện mình

40 ngày đêm niềm hạnh phúc
Lòng dạt dào mỗi lúc mùa chay
Theo Cha nhận những đắng cay
Theo Cha bước khỏi vòng quay cuộc đời

40 ngày qua tôi đang có
Là cuối đời khốn khó vượt qua
Mùa chay nhận được thứ tha
Vác cây Thánh Giá theo Cha một đời

Đỗ Hữu Tài

Mùa Chay 2014



Tháng Tư Ngậm Ngùi

Tháng tư buồn lòng nghe tất tả
Ta về đâu nơi ngã ba đường
Quê hương hun hút dặm trường
Xứ người hiu hắt chán chường cô liêu

Tháng tư về nằm nghe trăn trở
Hỏi từng đêm ta ở nơi nào
Mang thân là kẻ tại đào
Hay đang lẩn trốn không vào nỗi đau ?

Tháng tư này còn đây xa cách
Người phương nào đừng trách chuyện mình
Đã như lạc bước đăng trình
Thì thôi giữ lại đoạn tình nhớ nhau

Tháng tư ơi sao về buồn tẻ
Để lòng ta quạnh quẽ nơi này
Đếm đi đếm lại từng ngày
Chưa quên xứ Việt nên đầy xót xa

Tháng tư đau mà sao cắc cớ
Người xa xăm thương nhớ một người
Môi khô thay giọt lệ cười
Môi cười nát dạ lòng rười rượi đau

Tháng tư đen lòng ta nhức nhối
Viết bài thơ như nói đôi lời
Ngậm ngùi nuối tiếc một thời
Đi tìm quá khứ với trời tháng tư

Đỗ Hữu Tài
26.04. 2011